Một lúc sau, dưới sự chỉ dẫn của Lý Thuần Quân, nhóm bốn người đã tìm đến nơi.
Nơi đây trông giống như một khu tàn tích cổ đại đã đổ nát, cổ lão hoang sơ không gì sánh được. Một số đồ vật ở đây đã bị tuế nguyệt bào mòn cực kì nghiêm trọng, thậm chí chỉ cần một cái chạm nhẹ thôi cũng có thể hoá thành tro bụi.
Dẫu vậy, giữa đống đổ nát tưởng chừng như không có chút giá trị nào đó lại xuất hiện một vài đường kẻ màu nâu sẫm, kéo dài thành từng đoạn rồi kết nối với nhau, hình thành một pháp trận cự hình cực kì khó để nhận biết.
Pháp trận này không giống với nguyên lí thông thường, nó là tập hợp của vô số tinh hoa của các loại đạo thống trên thế giới này. Trong đó có cả trận đạo, phù đạo và cả Nho Đạo văn tự.
Với sự kết hợp vừa phức tạp vừa đáng sợ như thế này, ngay cả một kẻ tinh thông trận đạo như Lý Thuần Quân cũng xem không hiểu... Nói đúng hơn là không hiểu một chút nào cả!
Thật không hổ danh là di tích tồn tại từ thời đại thần thoại. Tri thức mà những người đó sở hữu quả nhiên viễn siêu tất cả tưởng tượng cùng hiểu biết của thường nhân... Kể cả Lý Thuần Quân.
Cảm thấy bản thân đã không thể lí giải nổi, Lý Thuần Quân liền dứt khoát lựa chọn từ bỏ. Vì dù sao thì mục đích chính hắn đến đây cũng không phải vì thứ này.
"Và thứ này... Phải giải quyết làm sao mới đúng nhỉ?"
Vừa nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119320/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.