"Hả?" Vương Dịch ngẩn người, sắc mặt kì quái nhìn Giang Thần, đồng thời lại gần hắn."Khà khà, ông chủ Giang.
Ở trong lĩnh vực này, quả thực có rất nhiều lựa chọn không tồi.
Khà khà, tôi có một số cách để chuẩn bị thêm cho cậu.
.
.""Đừng lắm lời."Vương Dịch nhìn thấy vẻ mặt lạnh lẽo của Giang Thần, không khỏi rùng mình một cái."Vâng, không thành vấn đề." Đắc tội người như vậy không đáng giá, Vương Dịch vội vàng cúi đầu khom lưng nói."Cần bao lâu mới xong xuôi thủ tục?" Giang Thần không muốn phí lời cùng người như vậy."Đại khái một ngày, xin mời nói cho tôi địa chỉ của ngài.
.
." Tuy rằng cô gái khi nãy đã phạm phải trọng tội khi tự ý lẻn ra ngoài, có thể nói là đã trở thành tội phạm, trên lý thuyết cũng được cho phép bán ra ngoài.
Nhưng dù sao vẫn còn phải xử lí theo trình tự, không thể ung dung mà làm trực tiếp tại đây."Hai cái á tinh, ta sẽ đợi ở đây.""Ông chủ Giang à, dù sao cũng phải theo trình tự pháp lí.
.
.""Ba cái á tinh, thêm tiền bo cho ông." Giang Thần không nhịn được nói ra.
Ở đâu ra lắm thủ tục linh tinh như vậy? Xã hội văn minh không tồn tại mà dám nói luật với ta?"Phải! Ta sẽ lập tức làm cho ngài!" Vương Dịch hùng hục chạy về phòng tài liệu.
Hắn cần lập tức liên lạc với “quan hệ” của bản thân.Cái tên mập mạp này tuy rằng nhìn qua khá là lôi thôi, nhưng hiệu suất làm việc thì tương đối nhanh.
Đương nhiên, cũng là vì á tinh trên tay.Giang Thần chỉ chờ nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-phong-rieng-tai-tan-the-dich/3767083/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.