Editor: Slinh
Beta: Cà ri + lyly
Hoàng cung, trong thiên lao.
Tận cùng bên trong một gian tù, xung quanh có khoảng sáu, bảy tên cai ngục trông coi, bên trong hàng rào lạnh lẽo, một người tóc tai bù xù, quần áo tả tơi dựa vào góc tường, nhìn thấy ghê người, tóc rối che hết trán, trên mặt đều là vết máu, căn bản không thể phân biệt được ngũ quan, căn bản không phân biệt được...... Hắn từng là Nhiếp Chính Vương quyền thế ngập trời, đứng trên vạn người.
Nam Cung Dạ nâng lên tay trái dính đầy máu, bình thản nhìn những ngón tay không có móng, huyết nhục mơ hồ.
Nữ nhân kia phế bỏ một bàn tay của hắn, Cao Hoài Tú muốn một chân của hắn, sai người ngày ngày tra tấn hắn.
Mấy ngày trước, đế vương trẻ tuổi một lần nữa mặc vào long bào, nhìn hắn chật vật, nói vài câu nhẹ như gió, nhưng lại định đoạt vận mệnh của hắn: "Nam Cung Dạ, ngươi năm đó không lấy đi tính mạng của trẫm, hôm nay trẫm cũng sẽ không giết ngươi, ngươi hại trẫm nửa tàn phế, trẫm chỉ cần một chân của ngươi...... Từ nay về sau, ngươi liền ngốc tại trong thiên lao, chờ độc tình Tơ Ngọc phát tác, trẫm sẽ gọi vài vú già qua đây giúp ngươi giải độc, ngươi cứ như vậy trôi qua phần đời còn lại đi.
Nghe một chút xem...... Miệng đầy trẫm.
Trước kia, nam nhân vô dụng kia không dám xưng hô như vậy, đối với hoạn quan hạ tiện, chỉ dám tự xưng là ta.
Khi đắc thế rồi, thật sự rất chướng mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113752/quyen-7-chuong-84-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.