Editor: Dư
Beta: Cà ri
A Yên rời khỏi sàn nhảy rồi nhận lấy ly rượu từ tay bồi bàn chậm rãi thưởng thức. Vệ Mẫn Chi đi nhanh tới: "Em nói gì với Đường Tử Minh vậy? Nhìn dáng vẻ hồn bay phách lạc của hắn giống như thấy quỷ vậy?"
A Yên sửa lại: "Nhìn thấy quỷ, chỉ có thể sợ đến hồn phi phách tán. Thấy hồ ly tinh mới sẽ bị hồn bay phách lạc."
Vệ Mẫn Chi nói: "Chị không nói bậy với em nữa! A Yên trở về thôi, nơi này là địa bàn của Thẩm Cảnh Niên đấy, lúc vừa nãy em đi tìm Đường Tử Minh thì trái tim chị đều treo tới cổ họng rồi."
"Chị không nói, em suýt chút nữa thì quên." A Yên quét mắt một vòng nhìn bốn phía, tầm mắt dừng lại ở một vị trí nào đó, nhìn người đàn ông luôn mang một nụ cười nhẹ như gió thoảng mây bay: "Thẩm Cảnh Niên."
Vệ Mẫn Chi theo ánh mắt của cô nhìn sang, vẻ mặt có chút khẩn trương: "Em biết là tốt rồi. Đừng xem Thẩm Nhị gia lúc nào cũng đều là vẻ mặt ôn hòa, nhìn như dễ nói chuyện kỳ thực chính là nhân vật tàn nhẫn nhất đấy."
A Yên chậm rãi nói: "Trên người hắn có mùi máu tanh. Rất đậm."
Vệ Mẫn Chi giật giật khóe miệng: "Điều đó là đương nhiên. Hắn có thể leo lên vị trí này ngày hôm nay, không biết đạp lên bao nhiêu mạng người, em còn tưởng rằng hắn là người làm ăn trong sạch? Đôi tay hắn nhuộm đầy máu tươi đã không thể tẩy sạch nữa."
A Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113676/quyen-4-chuong-43-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.