Đào Vân Mãnh nhìn kỹ Hứa Ninh.
Hôm qua Đào Vân Xuyên giao năm lượng bạc cho tập huấn, sau đó Đào Vân Mãnh được người của phòng thu chi thông báo là có thêm tên của Hứa Ninh vào trong danh sách.
Theo thông tin mà Đào Vân Mãnh được biết trên danh sách, thì trước đó Hứa Ninh luôn tập luyện một mình, cho nên trong lòng hắn cũng không có ý trách móc gì nặng nề.
Xét cho cùng hoàn cảnh gia đình bình thường không cách nào được đi tập huấn giống như Hứa Ninh ở Đào gia trang cũng có không ít.
Hứa Ninh nhìn thấy Đào Vân Mãnh đi tới, trong lòng cũng không có chút gợn sóng nào.
Liệt Phong đao pháp của hắn cũng đã đạt đến cảnh giới đại thành.
Hứa Ninh không bị quấy nhiễu, tiếp tục diễn luyện từng chiêu Liệt Phong đao pháp.
Đào Vân Mãnh đến gần, đứng ngay bên cạnh Hứa Ninh, muốn xem hắn luyện tập một mình đến đâu.
"A?"
Đào Vân Mãnh nhìn chằm chằm Hứa Ninh một hồi, đột nhiên lông mày nhíu lại, lộ ra có chút ngoài ý muốn.
Lúc này đao pháp của Hứa Ninh vô cùng nhuần nhuyễn, sức mạnh vung chém cũng vô cùng tinh chuẩn, nếu so sánh cùng với những người khác, rõ ràng vượt xa rất nhiều.
"Tiểu tử này tự tập luyện một mình rất là không tệ. . ."
Đào Vân Mãnh trong lòng thầm nghĩ.
Liệt Phong đao pháp không phải nội công mà là ngoại công, ở mức độ nào đó, có thể tính nó là một loại kỹ pháp.
Phàm là kỹ pháp, có người chỉ điểm vô cùng khác xa với người không ai chỉ điểm.
Giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-vo-hoc-bang/1766004/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.