Chương trước
Chương sau
Có được món tiền một trăm năm mươi lượng này, áp lực trong nhà giảm đi rất nhiều.
Chí ít sau này còn có tiền cho Hứa Ninh cưới vợ.
"Sau này không được phép tốn tiền như vậy."
Hứa Liên đặt ngân phiếu lên lại trên bàn, dạy bảo Hứa Ninh.
"Biết rồi, tỷ."
Hứa Ninh đáp ứng.
"Kiếm được tiền tóm lại là chuyện tốt. . ." Đào Vân Xuyên cũng nói, "Đã như vậy thì Hứa Ninh đệ hãy nhận lấy ngân phiếu đi."
Dứt lời, Đào Vân Xuyên đẩy ngân phiếu về phía Hứa Ninh.
Một trăm năm mươi lượng là quá nhiều, Đào Vân Xuyên cũng không muốn lấy một phần tiền mà Hứa Ninh kiếm được dùng cho hai vợ chồng mình.
"Đệ không muốn lấy, hai người cầm đi."
Hứa Ninh cự tuyệt thẳng thừng: "Bình thường đệ ăn ở của hai người, tiền đệ giữ cũng không biết tiêu vào chỗ nào, chỉ bằng để tỷ tỷ và tỷ phu mua đồ sinh hoạt trong nhà, mới phát huy được tác dụng."
"Việc này không thích hợp cho lắm."
Đào Vân Xuyên trực tiếp khoát khoát tay.
"Tỷ phu, huynh. . ."
Hứa Ninh còn muốn thuyết phục thêm, nhưng Hứa Liên đã lên tiếng.
"Được, tiền này cứ để ở chỗ ta."
Hứa Liên thu lại tấm ngân phiếu một trăm lượng.
Dĩ nhiên Hứa Liên không phải tham tiền đệ đệ, mà nàng chỉ dự định tích cóp chút tiền này cho đệ đệ, chờ đến ngày sau đệ đệ mình cưới vợ lại lấy ra dùng.
"Còn lại thì đệ cứ giữ đi."
Hứa Liên đặt năm mươi lượng trước mặt Hứa Ninh.
Hứa Ninh suy tư một chút, đành phải thu lại tiền.
Tấm lòng Hứa Liên, hắn cũng có thể hiểu rõ.
"Vậy đệ về phòng trước."
Trò chuyện một hai câu, Hứa Ninh liền trở về phòng.
"Đứa nhỏ này, đã trưởng thành rồi."
Sau khi Hứa Ninh đi, vẻ mặt Hứa Liên dần dần nở ra nụ cười.
Có vốn liếng, coi như không xài, trong lòng cũng vẫn an tâm hơn.
"Đúng vậy. . ."
Đào Vân Xuyên trả lời một câu, nhưng nhìn ngân phiếu trên bàn, lộ ra vẻ suy tư.
"Huynh nghĩ gì vậy?"
Hứa Liên thấy Đào Vân Xuyên đang suy nghĩ chuyện gì.
"Ta cảm thấy nên phải cho Hứa Ninh đi luyện võ trong trang." Đào Vân Xuyên nói, "Ở thế đạo này, luyện võ mới là con đường tốt nhất. Trước đó Hứa Ninh không đi luyện võ, là bởi vì trong nhà túng quẫn, bây giờ nhiều hơn một trăm lượng, trong nhà cũng thong thả đi rất nhiều, để hắn luyện võ mới là con đường sáng suốt."
Hứa Liên nghe vậy, gật gật đầu, nàng cũng cảm thấy trượng phu nói có lý.
"Việc này. . ." Đào Vân Xuyên tính toán một chút, cuối cùng quyết định, "Ngươi cất kỹ một trăm lượng này, giữ cho Hứa Ninh, rồi sau đó lấy năm lượng bạc mà chúng ta đã dành dụm được đưa cho ta, để mai ta giao cho thôn trang, để Hứa Ninh đi theo luyện võ."
"Được."
Hứa Liên lên tiếng.
. . .
Đối với tâm tư tỷ tỷ cùng tỷ phu, Hứa Ninh hoàn toàn không hay biết.
Ngày thứ hai, Hứa Ninh lại đi Vân Trạch đại sơn, nhổ số Lương Khô Thảo còn lại.
Lần này vận khí tốt một chút, mặc dù gặp phải dã thú, nhưng cũng chỉ giằng co nửa ngày rồi cuối cùng rời đi.
Hứa Ninh lại mang Lương Khô Thảo đến tiệm bán thuốc Quách Dã.
Lần này hết thảy Lương Khô Thảo được hơn hai mươi ba cân, nhưng Quách Dã vẫn đưa cho một trăm năm mươi lượng.
"Chậc chậc, chỉ có hai ngày mà đã kiếm lời được ba trăm lượng bạc rồi. . ."
Trong giọng nói Quách Dã mang giọng điệu tràn đầy ghen tị.
Nhận lấy ngân phiếu Quách Dã đưa tới, Hứa Ninh không có lập tức thu vào trong ngực.
"Tỷ ta có qua đây không?"
Hứa Ninh hỏi.
"Có qua." Quách Dã vỗ đầu một cái, "Nàng sớm tìm tới, hỏi chuyện ngươi bán Lương Khô Thảo, nàng sợ tiền ngươi kiếm có vấn đề. Ta đã nói chuyện, nàng cũng yên tâm hơn."
Hứa Ninh nghe vậy, lại hỏi: "Ngươi có nói là vài ngày nữa ta hái Lương Khô Thảo tiếp rồi mang tới bán cho ngươi hay không?"
"Chuyện này ta không nói."
Quách Dã đáp.
"Vậy thì được, sau này cũng đừng nói nữa."
Hứa Ninh nhắc nhở nói.
Quách Dã thấy có cái gì không đúng: "Thế nào, lần này kiếm được một trăm năm mươi lượng, ngươi không muốn để cho tỷ ngươi biết sao?"
"Xem như là vậy. . ."
"À đúng rồi, ta có một chuyện hỏi ngươi. . ." Hứa Ninh không đợi Quách Dã đặt câu hỏi, lại mở miệng hỏi, "Vân Cương thúc làm nghề này, hẳn là cũng có thu mua linh dược chứ?"
Hứa Ninh muốn tăng sức mạnh, thì cần phải có điểm năng lượng, mà hấp thụ năng lượng bên trong linh được, chính là đường tắt duy nhất mà Hứa Ninh biết.
Hắn muốn coi thử tiệm thuốc của Quách Dã phải chăng có linh dược, có thể hấp thụ được hay không.
"Có thu mua. . ."
Quách Dã gật gật đầu: "Bất quá số lượng có được rất là ít, bình thường tới tay, cũng liền bán cho huyện thành. Làm sao, ngươi hỏi chuyện này làm cái gì? Giá cả linh dược cũng không thấp, chí ít cũng không dưới hai trăm lượng bạc."
"Hai trăm lượng bạc. . ."
Hứa Ninh có chút tâm động.
Hiện tại trong tay hắn, coi như cũng có hai trăm lượng bạc.
"Hiện tại trong tiệm có chứ?"
Hứa Ninh hỏi thử.
Quách Dã vặn lông mày một cái: "Có thì có. . . Ngươi muốn mua sao?"
"Cho ta xem một chút."
Hứa Ninh cười một tiếng
Quách Dã nhìn Hứa Ninh, không giống nói đùa: "Té ra ngươi không muốn để cho tỷ ngươi biết khoản thu nhập này, chính là muốn mua linh dược à?"
Hứa Ninh không có trả lời, coi như ngầm thừa nhận.
Quách Dã thấy thế, dùng ánh mắt kinh ngạc dò xét Hứa Ninh một lát sau đó nói: "Ngươi chờ một chút. . ."
Sau đó hắn xoay người đi ra sau hậu viện, cầm về ba cái hộp gỗ.
Quách Dã đặt ba cái hộp gỗ lên trên quầy hàng, lần lượt mở ra.
"Đây chính là ba cây linh dược."
Quách Dã giải thích nói.
Hứa Ninh áp sát tới.
"Cái này theo thứ tự là Tinh Tiết Thảo, Hoa Kinh Cức Thứ, Hoa Yến Vĩ."
Quách Dã phân biệt giới thiệu cho Hứa Ninh.
Nhìn ba cây linh dược, Hứa Ninh ý động.
Hắn thử đưa ngón tay chạm vào Tinh Tiết Thảo toàn thân xanh biếc lộ vẻ óng ánh.
——
Phát hiện năng lượng: 3 điểm năng lượng
Phải chăng hấp thu?
Có / không
——
Trước mắt Hứa Ninh, lóe lên bạch quang.
"Quả nhiên, bảng hấp thu năng lượng lại xuất hiện!"
Nhìn thấy nhắc nhở hấp thu 3 điểm năng lượng, Hứa Ninh hận không thể lập tức xác nhận.
Chẳng qua một khi hấp thụ năng lượng, Tinh Tiết Thảo này liền trong nháy mắt sẽ khô héo, bí mật của mình cũng sẽ bị bại lộ.
Hứa Ninh cố kiềm nén lại.
Hắn chuyển hướng nhìn Quách Dã: "Gốc Tinh Tiết Thảo này bao nhiêu lượng?"
Quách Dã không nhìn thấy võ học bảng trước mắt Hứa Ninh, chẳng qua y chỉ thấy Hứa Ninh lộ vẻ có chút thay đổi sau khi chạm vào Tinh Tiết Thảo.
"Thứ này có hơi giá trị, bốn trăm lượng."
Hứa Ninh nghe vậy, khẽ hít một ngụm khí lạnh qua kẽ răng.
Quá đắt.
Hắn lại cầm thử Hoa Kinh Cức Thứ.
——
Phát hiện năng lượng: 2 điểm năng lượng
Phải chăng hấp thu?
Có / không
——
"Gốc này có giá hai trăm ba mươi hai lượng."
Quách Dã chủ động giới thiệu.
Hứa Ninh buông Hoa Kinh Cức Thứ xuống.
Từ góc độ chi phí cũng như hiệu quả, rõ ràng Hoa Kinh Cức Thứ so với Tinh Tiết Thảo có lời hơn nhiều.
Cuối cùng, Hứa Ninh lại sờ thử một chút Hoa Yến Vĩ.
——
Phát hiện năng lượng: 3 điểm năng lượng
Phải chăng hấp thu?
Có / không
——
"Thứ này cũng có 3 điểm năng lượng. . ."
Hiện tại Hứa Ninh cách Liệt Phong đao pháp đại thành, liền trùng hợp còn kém những thứ này.
"Hoa Yến Vĩ, gốc hoa này rẻ hơn một chút, một trăm chín mươi lượng."
Quách Dã nói, làm Hứa Ninh vui mừng.
"Có lẽ là do bởi vì đặc tính cũng như độ quý hiếm mà giá cả chênh lệch cao thấp nhưng năng lượng chứa trong nó vẫn giống như nhau."
Trong lòng Hứa Ninh sáng tỏ.
Hắn cầm hộp Hỏa Yến Vĩ lên, nói với Quách Dã: "Hỏa Yến Vĩ này, ta mua."
"Ngươi muốn mua thật sao?"
Quách Dã lộ vẻ không thể hiểu: "Linh dược này ngươi mua cũng vô dụng thôi? Cô phụ ta nói, chỉ có người tu luyện nội công khi dùng Hỏa Yến Vĩ mới có thể phát huy tác dụng được."
"Chuyện này ngươi không cần quản, ta tự có công dụng."
Dứt lời, Hứa Ninh lấy ngân phiếu năm mươi lượng mà hôm qua Hứa Liên trả lại cho hắn.
Cộng thêm một trăm năm mươi lượng trong tay, hết thảy ngân phiếu hai trăm lượng, đồng loạt nhét vào trong tay Quách Dã: "Thối tiền."
"Chuyện này. . ."
Quách Dã vốn còn muốn khuyên nhủ, nhưng nhìn vẻ mặt Kiên định của Hứa Ninh, cuối cùng lắc đầu: "Được rồi. . . Nếu như ngươi hối hận, thì quay đầu còn chưa muộn."
Dứt lời, Quách Dã đưa lại hai mươi lượng cho Hứa Ninh: "Thu ngươi một trăm tám mươi lượng thôi."
"Đa tạ."
Hứa Ninh biết Quách Dã chiếu cố đối với mình, hắn đều ghi tạc vào trong lòng.
Vật tới tay, Hứa Ninh không còn lưu lại, mà vội vã trở về nhà.
Về nhà sau khi dỗ dành Đào Đào, Hứa Ninh vội đóng chặt cửa phòng, lấy ra hộp gỗ, nắm lấy Hoa Yến Vĩ.
——
Phát hiện năng lượng: 3 điểm năng lượng
Phải chăng hấp thu?
Có / không
——
"Có!"
Vật tới tay, Hứa Ninh không có kéo dài.
——
Tính danh: Hứa Ninh
Võ học: Liệt Phong đao pháp (tiểu thành)+
Có thể dùng năng lượng: 6 điểm năng lượng
——
"Có 6 điểm năng lượng. . ."
Hứa Ninh ý niệm ấn vào dấu "+" sau Liệt Phong đao pháp.
——
Phải chăng tiêu hao 6 điểm năng lượng, tăng lên Liệt Phong đao pháp?
Có / không
——
"Có!"
Hứa Ninh lựa chọn xác nhận.
Keng!
Lần nữa lại là cảnh tượng cùng loại đã từng tăng cấp giống như lần trước.
Cùng lúc đó, thân thể của hắn, cũng như bản năng ký ức nhiều thêm thứ liên quan đến Liệt Phong đao pháp.
Chỉ qua mấy hơi thở, Liệt Phong đao pháp của Hứa Ninh từ tiểu thành đề thăng lên đại thành!
Hứa Ninh có một loại cảm giác, nếu như mình gặp lại sáu con sói đen trước đó, bằng vào Liệt Phong đao pháp đại thành của hắn. Mình hắn có thể giải quyết sạch đẹp đám sói mà không phải nhận chút tổn thương gì cả.
"Trong lòng vui sướng!"
Trong lòng Hứa Ninh cảm thấy vui mừng khi sức mạnh tăng lên.
"Bỏ qua những võ giả thiên tài, chân chính võ giả thiên phú bình thường, muốn luyện một môn ngoại công từ tiểu thành luyện đến đại thành, chí ít thì phải mất ba năm, nhiều thì mười năm, mà ta, vậy mà chỉ cần tốn mấy ngày!"
Mặc dù đã sớm biết chỗ kinh khủng của võ học bảng, nhưng nghiệm chứng lần này, Hứa Ninh vẫn có chút cảm thán.
Chỉ cần đủ năng lượng, việc tăng sức mạnh chính là chuyện nước chảy thành sông.
"Phải thu càng nhiều năng lượng càng tốt mới được!"
Trong mắt Hứa Ninh lộ vẻ vô cùng cháy bỏng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.