🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Yne | Beta: Tôm

Vì muốn biết là thật hay giả, mọi người bắt đầu chen lấn nhau, tay chân sờ soạng người Phương Nhị xem có còn thở hay không.

“Tim vẫn đập!” Bọn họ kinh ngạc kêu lên, Trương Lục Nương vui mừng đến độ khóc không thành tiếng.

Đợi tới khi nàng nhớ ra phải nói lời cảm tạ thì nữ tử bạch y kia đã biến mất.

Nàng quay đầu lại nhìn tượng Tam Thanh thì trên đó đã trống rỗng, chỉ còn lại ánh trăng lạnh lùng.

Hình ảnh này khiến các thôn dân đều lạnh sống lưng, may mà bọn họ đông người nên tạm thời không cuống lên vì sợ.

“Có lẽ lần này gặp được người không tầm thường rồi.” Tất nhiên là trong lòng bọn họ lại nghiêng về việc đó không phải con người hơn.

“Chúng ta vẫn nên đưa Phương Nhị xuống núi trước, rồi gọi Trịnh lang trung tới xem thử.”

“Đúng đúng, đừng để khó khăn lắm mới sống lại thì…”

“Câm miệng!”

“Mau đi!”

Mọi người miệng năm miệng mười, nâng Phương Nhị ra khỏi đạo quan.

Huynh đệ hai nhà Trương Phương lúc này mới chú ý tới bọn họ, cũng không còn đánh nhau nữa.

“Lão nhị?” Đại ca Phương gia thò đầu tới muốn xem xác của đệ đệ mình có làm sao hay không thì bị các thôn dân ngăn lại: “Xuống núi trước đã, chuyện còn lại để sau hẵng nói.”

Phương Đại thấy mọi người đều nhỏ giọng để nói chuyện, đang định hỏi bọn họ làm trò gì, tiểu đệ đứng cạnh đã kéo tay hắn, nuốt nước miếng nói: “Đại ca… Nhị ca hình như đang thở…”



Sau khi đoàn người xuống núi thì lập tức

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-toa-dao-quan/367905/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ta Có Một Tòa Đạo Quan
Chương 2: Vậy mà sống?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.