“Ngươi phải rao to lên, nếu ngươi không mời khách thì ai biết ngươi bán cái gì chứ.” Vị huynh đệ ở cạnh dạy bảo.
Dù rằng được người khác khuyên bảo, nhưng mãi tới khi dọn quán vào giờ sửu, Triệu Hưng Thái vẫn không bán được bao nhiêu.
Trên đường về đạo quan, Tam Nương biến mất hai ba canh giờ đã trở lại.
“Bên phía chùa Đại Từ Ân, đã chuẩn bị xong. Hỏi đưa sách tới đâu.” Tam Nương nói.
“Không cần đưa, tối mai chúng ta qua chùa.” Phó Yểu nói.
“Vâng.”
Triệu Hưng Thái ở bên cạnh nghe hai nàng nói chuyện, ủ rũ đẩy xe đẩy, không biết đang nghĩ gì.
Sau khi về đạo quan, phu thê Giang chưởng quầy cố ý đợi bọn họ về. Sau khi biết Triệu Hưng Thái thất bại, ba người và Tam Nương lập tức ngồi quanh một cái bàn, bàn lại cách kiếm tiền, còn Phó Yểu thì lên nóc nhà uống rượu với Triệu lão gia tử.
“Hình như rượu lần này không giống lần trước?” Triệu lão gia tử bất mãn nói. So với quỳnh tương ngọc dịch lần trước, rượu gạo lần này thật sự quá nhạt nhẽo.
“Ngài nhớ lầm rồi.” Phó Yểu nói.
Triệu lão gia tử nhún vai: “Tâm trạng ngài dường như không tốt lắm.”
“Ta biểu hiện rõ vậy à?”
“Nếu không sao ngài lại tới tìm ta uống rượu?”
Phó Yểu im lặng uống nốt chén rượu gạo, rồi đặt chén xuống: “Ta có một vị huynh trưởng, lúc ta còn nhỏ, huynh ấy lúc nào cũng bảo vệ ta. Hiện giờ ta đã trưởng thành, đủ khả năng thực hiện nguyện vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-toa-dao-quan/3492107/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.