Trước khi đưa người qua đó, Phùng Niệm lại gửi một bức thư cho Doanh Chính ở bên kia, nói trong thời gian này có thể sẽ không sang đó, đi thường xuyên cũng phiền phức.
Quả thật trong lòng Bùi Càn biết rõ, nhưng các thái giám cung nữ lại không biết, Phùng Niệm cũng không có ý định cho bọn họ biết, kết quả chính là mỗi lần muốn đi qua đó nàng đều phải nói với Trần ma ma rằng bản cung mệt mỏi, muốn nghỉ một lát, các người mau đi ra ngoài...
Nghỉ quá nhiều tất cả người hầu đều rất lo lắng nàng, còn tưởng rằng là thân thể có vấn đề gì.
Dù Trần ma ma nói thân phận nương nương như vậy sẽ không có chuyện gì, nhưng những người khác cũng không chịu tin, bởi vì trước kia Phan Quý nhân đâm tiểu nhân hại nàng, chẳng phải nàng đã từng đau đầu sao?
Phùng Niệm biết những người hầu trước mặt nghĩ cái gì, nhớ đến việc đi rất nhiều trong đoạn thời gian trước, nên sắp xếp cũng đã sắp xếp, lần này còn đưa kỹ thuật viên, nàng thong thả một chút chắc hẳn sẽ không có chuyện gì.
Phùng Niệm gửi thư sang, đương nhiên Doanh Chính nói được.
Lúc trước hắn chỉ muốn lấy thành quả chia sẻ với muội muội, vốn không muốn làm phiền nàng, là bản thân Phùng Niệm đồng ý mới dần dần tham dự vào bên kia. Chẳng qua nàng cũng chỉ tính tham gia chỉ đạo, công văn vẫn do Doanh Chính xem, Phùng Niệm thích ra khỏi hoàng cung đi nhìn bên ngoài xem dân chúng đang làm những gì, bọn họ có hài lòng với triều đình không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-bay-hoa-thuy/1082703/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.