“Này, ngươi có biết bánh trung thu không?”
“Đó là cái gì?”
“… Hừm, thứ tốt.”
“Có phải nói chuyện nửa vời với ngươi sẽ chết lúc nào không biết không hả?”
“Đúng vậy.”
“…”
Cuối cùng Sở Thiên Hoàng ở thế giới này vẫn chết, chết dưới kiếm của mình, đầu cùng thân tách biệt — Nhưng gương mặt bình tĩnh kia lại như đang nói cho Cố Thiên Thụ biết, cái chết đối với hắn mà nói không phải là một sự trừng phạt.
Trước kia Cố Thiên Thụ không thể hiểu được loại tâm tình này, nhưng hiện giờ Cố Thiên Thụ lại hiểu.
Thế giới mà thời gian bị ngưng đọng lại thật đáng sợ, đáng sợ đến nỗi ngay cả Cố Thiên Thụ cũng bắt đầu sinh ra cảm xúc không đành lòng.
“Là ta nợ bọn họ sao?” Cố Thiên Thụ tự hỏi mình. Lựa chọn sai lầm ngay lần đầu tiên dẫn đến thế giới này bị hủy hoại. Hắn trầm mặc hồi lâu, sau đó đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
“Khi đó ta thật sự lừa bọn họ để rời khỏi thế giới này sao?” Vấn đề này chính là điểm mấu chốt của toàn bộ sự kiện. Với tính tình của hắn, tuy hắn không phải là người tốt gì nhưng không lưu lạc đến nỗi phải lừa gạt tình cảm của người khác để chuộc lợi cho bản thân.
“Ngươi hỏi ta có thể trở về được hay không.” Bị hỏi, hệ thống lười biếng nói: “Đương nhiên là ta nói có thể rồi.”
— Đương nhiên là có thể, nhưng lại không phải dùng phương thức mà ngươi hy vọng để trở về.
“…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-ky-nang-dac-biet-cao-lanh/2857030/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.