Đối với Sở Thiên Hoàng và Sở Địa Tàng mà nói, đây chính là kết cục tốt nhất.
Ở trên cái thế giới này sẽ không có người thứ hai yêu Cố Thiên Thụ. Việc này cũng tượng trưng cho một điều, Cố Thiên Thụ vĩnh viễn không thể rời khỏi thế giới này.
Nhưng cái giá phải trả lại quá đắt.
Máu Sở Thiên Hoàng vương vãi khắp nơi, cây roi thì rớt ở một bên, thi thể dính đầy máu lẫn bùn đất. Còn về chiếc đầu lâu kia — Sở Địa Tàng không quan tâm đến Cố Thiên Thụ đang đứng ở ngay trước mặt mình, hắn chậm rãi bước qua, cúi người ôm lấy chiếc đầu lâu.
Gương mặt kia giống hệt hắn, như là lúc người nọ chết đi cũng không cảm thấy có bao nhiêu thống khổ. Nếu không phải vì những vết máu đó thì có thể nói Sở Thiên Hoàng đã ra đi một cách bình yên.
Cầu người được người, đây là cục diện mà Sở Thiên Hoàng muốn.
Dùng cái chết của mình để giữ Cố Thiên Thụ ở lại mãi mãi — để đổi lại thời gian ở thế giới này có thể được trôi đi.
“Ở thế giới này sẽ không còn có người thứ hai yêu ngươi nữa đâu.” Sở Địa Tàng quay lưng với Cố Thiên Thụ, nhẹ giọng nói: “… Ta sẽ mang ngươi đi.”
Để cả đời này, trừ ta ra thì ngươi đừng mong sẽ thấy mặt bất cứ một người nào nữa.
“Biết quá nhiều… cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp.” Ta đã chuẩn bị thuốc sẵn rồi, để ngươi có thể quên đi tất cả. Cố Thiên Thụ… cuộc đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-ky-nang-dac-biet-cao-lanh/2857027/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.