Sương đen cuốn qua thị trấn nhỏ yên tĩnh, ngẫu nhiên truyền đến một hai tiếng mèo đêm đánh nhau, kêu rên thê lương.
Lâm Thủy Trấn được phân cách bởi rất nhiều ao nuôi thuỷ sản lớn nhỏ, vì để càng tiện chăm sóc thuỷ sản nhà mình, các hộ gia đình đều lựa chọn xây nhà ở gần ao nuôi, nên khoảng cách giữa hai nhà hàng xóm cũng cứ như vậy kéo dài ra.
Ban đêm nếu khoá cửa lại, chỉ cần không xảy ra động tĩnh lớn kinh thiên động địa gì, trong nhà ai xảy ra chuyện gì, cơ bản không ai có thể nghe được, mà nhà Tần Tuyền vốn tương đối xa lại càng là như thế.
Tần Tuyền đã nghĩ xong, trước một búa đập nát sọ não người đàn ông này, lại bóp cổ người nữ kia một chút, chỉ cần động tác nhanh, đảm bảo bọn họ kêu không ra tiếng.
Hắn vừa làm ra vẻ không có việc gì đáp trả câu hỏi của Lục Diễn, vừa lẳng lặng đi từ từ đến sau lưng, tiếp đó giơ búa lên, đập mạnh về hướng đầu Lục Diễn.
Lục Diễn từ đầu tới đuôi đều là một bộ không hề phòng bị, khi cái đầu bén nhọn của cây búa sắp rơi xuống trên đầu hắn, Lục Diễn trấn định tự nhiên lách qua một bên, Tần Tuyền dùng sức quá mạnh, đập một cái không kịp thắng lại, thiếu chút nữa lật úp lên lưng sofa, Lục Diễn bình tĩnh kéo Khương Điềm qua một bên.
"Tần tiên sinh, anh dám đánh lén cảnh sát." Lục Diễn lạnh lùng nói.
Tần Tuyền cả kinh, hắn không nghĩ phản ứng của tên cảnh sát thoạt nhìn gầy gầy như mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-hao-quang-tu-than/155392/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.