Edit: Nguyệt Kiều
Beta: Sub
Ngày đó chia tay trong sự không vui, tôi đã mấy ngày chưa thấy giám đốc, đoán chừng là hắn cố ý trốn tránh, nói thật, tôi không quá để ý cái này, trên thế giới này, có thể làm cho tôi để ý đến chỉ có mẹ, còn cái khác, cơ bản đều là đồ vật.
Mà có mấy người, có một số việc không phải muốn tránh là có thể tránh được.
Đồng nghiệp nói với tôi Chân Phong cho gọi tôi qua.
Lúc đó tôi mới vừa đổi việc làm phục vụ, chính tại chính nơ.
Tôi không biết thiếu gia này làm sao lại nghĩ tới tôi, mà tôi lại không thể không đi, dù sao thì hắn là đại gia, tôi chỉ là nhân viên phục vụ.
Tôi đang muốn đi lên, liền nghe thấy đồng nghiệp nói thêm một câu: “Giám đốc cũng ở đó.”
Tôi lúc đi, đĩnh phiền đầu óc quá rõ ràng, tôi ước chừng đã biết, Chân Phong tìm tôi có chuyện gì.
Tôi tiến vào phòng VIP, khom người đóng cửa.
Chân Phong ngồi ở đối diện tôi, bên cạnh là hắn những anh em thân thiết của hắn.
Có khách quen nói: “Nhá, đây không phải là tiểu Tiêu, nhưng là đã lâu không gặp.”
Tôi cười cười, không lên tiếng.
Chân Phong tay ấn xuống ấn, hắn nói: “Ngoài miệng đừng dừng lại a, nuốt đến thật sâu.”
Tôi hướng dưới quần hắn nhìn một chút, phía dưới hắn có một cái đầu, là giám đốc.
Giám đốc không bán qua, làm khẩu giao cho người chắc cũng là lần đầu, vừa lên đến liền chơi sâu đậm cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chinh-la-may-man-nhu-vay-khong-phuc-nguoi-danh-ta-a/2918169/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.