Edit: Nguyệt Kiều
Beta: Sub
Không còn diễn kịch nữa một tháng thu nhập của tôi ít đi ba, bốn ngàn. Mà do làm việc lâu năm, tiền thưởng bù lại cho tôi không hề ít.
Tôi tính toán một chốc, một năm này tôi kiếm được không ít tiền, trừ bỏ khoản chi ra, tôi tích lũy đầy đủ mười lăm vạn, như vậy xem ra nếu làm ba năm nữa, cơ bản có thể thôi việc được rồi.
Tôi và Chân Phong “Chia tay” chuyện này liền có không ít người xì xào bàn tán. Thế giới này chính là như vậy, càng tới gần khu vực đen, lại càng cười bần cùng không cười xướng, tiểu Lý cùng tôi cắt đứt, không lý do gì, chính là một cách tự nhiên mà cắt đứt, ta cũng không quá để ý.
(bần: nghèo, kẻ bần tiện _ xướng: hát/ kĩ nữ)
Thế giới này không phải anh đối với người tốt, giúp người, người khác liền sẽ giống vậy tốt với anh, cảm kích anh.
Điều khiến tôi tương đối kinh ngạc chính là Chân Phong cùng giám đốc đã qua lại với nhau rồi, giám đốc quanh năm thượng người, rốt cục đã bán cái mông.
Việc này là do chúng tôi đi ra ngoài uống rượu, hắn dựa vào rượu mới nói: “Tiêu Điều, chúng ta cùng dùng qua một khúc thịt(1),có phải là cũng coi như anh em họ.”
(1) khúc thịt: nói cách uyển chuyển là dưa leo =)) do you know what I think?:> – NK
Lúc này tôi là nên khổ sở, nên thống khổ, nhưng tôi một chút cảm giác cũng không có, việc này ở trong mắt người khác hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chinh-la-may-man-nhu-vay-khong-phuc-nguoi-danh-ta-a/2918168/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.