Edit: Nguyệt Kiều
Beta: Sub
Buổi tối đi làm, giám đốc chặn tôi giữa cửa vào.
Hắn nói: “Hôm qua thế nào(?).”
Tôi nói: “Không có chuyện gì.”
Hắn nói: “Không có bị thương chứ?”
Tôi nói: “Không có.”
Hắn nói: “Không nhìn ra đại thiếu gia bên trong còn rất ôn nhu a.”
Tôi không phản bác, tôi muốn nói là tối hôm qua chúng tôi thuần khiết nắp(đắp?!) chăn bông ngủ, cũng không ai tin.
Hắn nói: “Tôi có chuyện này vẫn luôn đang do dự có nên nói hay không.”
Tôi nói: “Nếu do dự, vậy thì khẳng định là có tốt có xấu, nghĩ thật kỹ trước khi nói, một khi nói ra khỏi miệng, không thể hối hận.”
Hắn nói: “Tôi yêu thích cậu.”
Tôi nói::”Nha.”
Hắn nói: “Cậu một chút cũng không kinh ngạc?”
Tôi nói: “Từ khi anh cho tôi một bộ quần áo công sở hai ngàn đồng, tôi liền đoán được không khác lắm, tuy rằng là dùng việc công che đậy, nhưng anh vậy cũng là dùng quyền mà làm việc tư.”
Hắn nói: “Câu trả lời của cậu đâu?”
Tôi nói: “Anh cũng không cần câu trả lời của tôi.”
Hắn nói: “Tại sao?”
Tôi nói: “Anh đều chưa từng dứt lên giường với nam nữ, ngoại trừ tôi, xấp xỉ đám người này anh đều dính qua.”
Hắn nói: “Tôi có thể thay đổi.”
Tôi nói: “Anh không đổi được, đây chính là phương thức sinh hoạt của anh, một tháng hai tháng anh có thể chịu, không vượt quá ba tháng, anh phải tiếp tục chơi đùa.”
Hắn nói: “Cậu quan sát từng chuyện nhỏ nhặt như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chinh-la-may-man-nhu-vay-khong-phuc-nguoi-danh-ta-a/2918153/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.