“Tất nhiên là thật rồi.” Hàn Vĩnh Thành vẫn cười nói tiếp: “Cha cô bị cao huyết áp, tiểu đường và nhiều căn bệnh khác, đến nơi đó, đâu có thuốc cho ông ta uống?”
“Nếu không có cha Long, để một lão già có y thuật cao trong tù chữa khỏi bệnh cho cha cô, cha cô có lẽ đã chết trong đó rồi!”
“Chữa khỏi bệnh rồi, cha cô có thể uống một
cân rượu trắng mà vẫn có thể cười nói vui vẻ, sống rất khỏe mạnh!”
Nghe xong, Lâm Thanh Tuyết xúc động đến phát khóc!
Ngay lập tức cúi đầu cảm tạ Long cửu Thần liên tục, gần như muốn quỳ xuống trước mặt anh.
“Long tiên sinh, tôi thực sự cảm ơn anh đã chăm sóc cha tôi.”
“Từ khi cha tôi mang án oan vào tù, lòng tôi luôn thốn thức, sợ cha thiếu thuốc, lại sợ cha ăn không ngon, ngủ không khỏe, sẽ bị phạm nhân khác bắt nạt. Vì thế tôi đã tìm mọi cách, muốn đưa cha thoát ra ngoài nhưng hoàn toàn không làm được, thậm chí thuốc men cũng không gởi vào được, trong mấy năm tồi chưa từng ngủ yên giấc.”
“Bây giờ, cuối cùng tôi cũng có thế yên tâm rồi!”
Nói đến đây, cô ấy lau giọt nước mắt hạnh phúc, nói với Long cửu Thần: “Xin Long tiên sinh cho tôi một số tài khoản, tôi xin gửi tặng một tỷ tiền mặt, đế bày tỏ lòng biết ơn đối với Long tiên sinh!”
Long Cửu Thần vẫy tay: “Giúp đỡ lẫn nhau là điều đương nhiên giữa những người bạn tù, nếu cho tiền thì mất đi ý nghĩa đây.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-vuot-nguc-ma-thoi-so-nhu-vay-lam-gi/3486743/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.