Không khí giữa hai người lúc nãy còn vui vẻ mà thoáng chốc đã trở nên âm trầm đáng sợ làm cho những người còn lại không khỏi giật mình, Bạch Kiến Vân, Tô Lĩnh Trạch, Phong Thiên Lãng đều nhíu mày.
Năng lực siêu nhiên là gì?
Bọn họ đang nói cái quỷ gì vậy?
Dương Khả Lạc thở dài. Thấy vậy Tiểu Mạc đắc ý.
- Thấy chưa, nếu cậu chỉ sử dụng năng lực thì làm sao thắng tớ chứ?
- Vương Mạc, cậu muốn ăn đòn đúng không?
Dương Khả Lạc dùng ánh mắt hờ hửng nhìn thanh niên không sợ chết kia một cái khiến cả người y mồ hôi rơi như mưa mặc dù trời đêm mát mẻ. Nhưng y vẫn cảm thấy lạnh thấu xương. Vương Mạc tay run run chỉ vào nàng nói.
- A... ai sợ cậu chứ?
- Vậy được thôi, ngày mai đi. Giờ tớ mệt rồi.
Dương Khả Lạc đóng cửa lại ngăn cách bản thân mình với người bên ngoài, mặc kệ Tiểu Mạc ở bên ngoài luyên thuyên kể cho mọi người về thế giới hiện đại xa xôi kia.
Bạch Kiến Vân nhìn về phía cửa phòng đóng chặt của người nào đó rồi quay đi. Ánh mắt nhìn xa xăm, trong đầu vẫn suy nghĩ tới lời nói của nàng lúc trước.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]