- Đây là có chuyện gì?
Bạch Lư Lệ thấy Bạch Kiến Vân đến liền hướng hắn òa lên khóc.
- Nhị ca, tiện nhân kia xem thường ta, nói ta chỉ dựa hơi phụ hoàng, xem ta không ra gì, ta... ta muốn chết đi cho rồi, hic...
Bạch Kiến Vân nhìn sang Dương Khả Lạc, rồi lại nhìn đám hộ vệ, một tên trong số đó đứng ra chắp tay nói.
- Hồi bẩm vương gia, đại công chúa sỉ nhục Dương cô nương là tiện nhân ham hư vinh, muốn dùng năm trăm lượng tống khứ ngài ấy ra khỏi vương phủ, Dương cô nương tức giận câu nói “ ham hư vinh “ của đại công chúa nên có nói lại một câu, đại công chúa thẹn quá hóa giận rút kiếm chém Dương cô nương, chúng thuộc hạ có ý ngăn cản nhưng Dương cô nương không cho, dẫn đến tình cảnh như bây giờ.
Gã nói một lèo làm những người có ở đó tròn xoe mắt. Ngay cả Dương Khả Lạc cũng đần người ra nhìn gã. Sao tên này không là một bình luận viên nhỉ?
Bạch Kiến Vân nhìn lại Bạch Lư Lệ.
- Muội còn gì để nói không?
- Hả... huynh, huynh nói như vậy là ý gì hả? Huynh tại sao muốn thu lưu nàng ta, nàng ta có gì tốt, thân phận thấp kém, nàng ta căn bản không xứng đáng. Muội dùng tiền để tống nàng ta đi thì có gì là sai?
Bạch Lư Lệ không cho là đúng cãi lại, Dương Khả Lạc lắc lắc đầu.
- Ngươi dựa vào cái gì nói ta ham hư vinh? Ngươi đừng cho bản thân là công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/1972560/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.