Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy Linh Nhi rời đi, tất cả những kẻ đứng đầu đều trở nên gấp gáp, nhất là vị tổng thống, chính ông biết rõ nhất câu nói của Linh Nhi mang hàm nghĩa như thế nào.

Ông muốn khuyên cô ta, thế nhưng chính bản thân ông cũng không biết khuyên như thế nào? Thật đáng buồn phải không? Khi mà một người lẽ ra phải được người người tôn trọng lại phải đi cầu xin một kẻ khác.

Nếu là kẻ khác đang đứng trên vạn người ước ao, kính trọng như vậy thì chắc chắn sẽ nổi giận, thậm chí là dùng uy quyền để áp chế cô gái trước mắt. Thế nhưng, ông không phải kẻ ngu, là người đã điều hành đất nước không biết bao lâu, ông hiểu rất rõ cô gái trước mặt chính là hiện thân của tư bản.

Sức mạnh của đồng tiền nó đáng sợ đến mức nào có lẽ chỉ có những kẻ như ông mới có thể biết. Đừng tưởng nó là một tờ giấy vô tri, một đồng xu không có cảm giác mà coi thường. Sức mạnh của chúng có thể điều khiển toàn thế giới.

Quốc gia mạnh chính là quốc gia có rất nhiều tiền. Tiền có thể chi phối mọi thứ, kể cả con người. Vô số người chỉ vì tiền tài sẵn sàng hi sinh tất cả, thậm chí cả mạng sống của mình.

So sánh một cách khác, tiền chính là thứ vũ khí đáng sợ nhất. Thậm chí đáng sợ hơn cả bom nguyên tử. Đơn giản vì chính cả bom nguyên tử cũng cần tiền và nguyên liệu để chế tạo. Không có nó, tất cả mọi người sẽ quay về thời kỳ đồ đá. Nghe thôi đã thấy đáng sợ rồi.

Mà trước mặt ông hiện tại chính là cô gái sở hữu thứ vũ khí đáng sợ đó. Ông biết, một khi cô ấy đã khơi mào cuộc chiến, chắc chắn đất nước này sẽ sụp đổ. Không một đất nước nào có thể chống lại sức mạnh của đồng tiền, hơn nữa chính ông cũng đã quá chủ quan để mọi chuyện đi quá xa.

Một vị viên trưởng cảnh sát dường như đã chịu hết nổi chuyện này. Trước mặt tất cả mọi người, ông ta đứng dậy, chỉ tay vào Linh Nhi, cười lạnh nói:

“ Cô là cái thá gì mà dám cao cao tại thượng như thế hả? Nói cho cô biết, cậu ta là thánh thần hay sao mà chúng tôi phải quản. Là công dân của đất nước này, cậu ta phải có nghĩa vụ hi sinh vì tổ quốc. Cô cũng như vậy, cô có tin tôi cho người bắt lại cô ngay lập tức không?”

Lời nói vô cùng lỹ lẽ đường hoàng, cao ngạo khiến cho tất cả mọi người ở đây đều chấn động. Vô số người ở dưới đều tỏ vẻ đồng tình, thậm chí còn dùng ánh mắt tán thưởng nhìn ông ta. Có lẽ, chính mấy người ấy cũng có chung suy nghĩ với vị cảnh sát, dù sao bọn họ cũng là kẻ có quyền, tại sao lại phải đi nịnh nọt một cô nhóc chỉ ngang với tuổi con họ chứ.

Viên cảnh sát nhìn thấy những người xung quanh nhìn hắn bằng ánh mắt ngưỡng mộ, trong lòng hắn lại càng tự tin không thôi. Đúng là mình thật là tài ba mà, mới lên chức được chưa đầy một năm mà đã khiến mọi người nhìn mình bằng ánh mắt ấy rồi.

Thế nhưng, chính hắn cũng không biết rằng, lời nói này lại là lời trăn trối cuối cùng của cuộc đời hắn. Bởi vì...

“ Tất cả nghe lệnh!” Giọng nói của Linh Nhi giống như một viên lệnh chỉ huy, không hề có chút cảm xúc nào.

Nghe thấy âm thanh này, tất cả binh lính với tốc độ nhanh nhất bao vây Linh Nhi, tạo thành một pháo đài bằng người vô cùng kiên cố. Rất nhiều khẩu súng được rút ra một cách chuyên nghiệp chĩa thẳng vào tên viên cảnh sát ấy.

Toàn đội hô to: “ Thưa chỉ huy, tất cả chúng tôi đã sẵn sàng!”

Khung cảnh có lẽ rơi xuống tình trạng vô cùng tồi tệ, gần như cả trăm khẩu súng chĩa thẳng vào tên viên cảnh sát. Sự đáng sợ từ nòng súng đang chĩa vào khiến cho tất cả mọi người đều hoảng sợ, chạy hết ra bên ngoài.

Vị tổng thống lúc này mới phản ứng, ông nhanh chóng điều động rất nhiều binh lính đến cũng che chắn cho mình giống như Linh Nhi. Thế nhưng, trên mặt ông lúc này tràn đầy lo lắng kêu gọi Linh Nhi:

“ Tiểu thư xin dừng tay, tên đầu đất này chính tôi sẽ về sa thải hắn ta. Xin cô đừng làm việc gì dại dột. Mọi chuyện đều có cách giải quyết hòa bình.”

Còn về phía viên cảnh sát, nhìn thấy hàng trăm tên binh lính cầm vũ khí nóng chĩa thẳng vào bản thân, hắn khi này mới cảm nhận được cái chết đang tiến gần. Vẻ mặt hắn sợ hãi, tay chân bủn rủn không dám nói bất cứ điều gì? Điều duy nhất hắn làm chỉ là run rẩy, vẻ mặt xanh xao khóc lớn:

“ Giết...giết người... cô ta muốn giết người!”

Thế nhưng, trước sức mạnh tuyệt đối, tất cả mọi thứ chỉ là hư vô. Linh Nhi cười lạnh, ánh mắt nhíu lại nhìn tên viên cảnh sát như kẻ chết, vô tình nói:

“ Vừa nãy anh mạnh miệng lắm cơ mà. Thậm chí dám xúc phạm cả người mà tôi yêu nhất cơ mà. Sao giờ lại co ro lại như một con chuột chết vậy?”

Có thể nói, đây là lần đầu tiên Linh Nhi lại dám trào phúng một người có chức vụ cao như vậy trong đất nước. Trong ánh mắt của cô ấy hiện tại chỉ còn lại là ngọn lửa của hận thù. Đến cả Tư Hạ cũng không dám ngăn cản, bởi vì cô biết khi này không một ai có thể ngăn được cô chủ ngoài cậu chủ.

Người ngăn cản cô chủ, đều phải chết!

Người dám sỉ nhục cô chủ và cậu chủ, đều phải chết!

Đó chính là uy quyền, là sức mạnh thật sự của Linh Nhi! Một người máu lạnh, tàn bạo, độc quyền. Đến hiện tại, bản tính ác ma của Linh Nhi thật sự mới triển lộ.

Không hề nghe giải thích bất cứ điều gì. Linh Nhi hạ lệnh lớn:

“ Toàn quân nghe lệnh, nổ súng!”

Vậy là, chỉ sau tiếng dứt lời ấy, mối quan hệ giữa hai người chính thức sụp đổ. Tòa nhà ngay lập tức chìm trong biển lửa và đạn dược.

Viên cảnh sát chết vô cùng thê thảm, có lẽ hắn cũng không tin được chính bản thân mình lại chết chỉ vì một câu nói. Và hắn đến chết cũng không thể tin, cô gái có vẻ vô hại trước mặt lại ác ma đến mức độ này.

Vì danh dự, rất nhiều cảnh sát chống trả lại. Vô số máu đã đổ, xác người chất thành đống, khung cảnh tàn bạo không chịu được.

Tất cả cũng chỉ vì một câu nói, nghe thật buồn cười.

Tổng thống không còn cách nào khác là phải chạy ra bên ngoài lánh nạn, nhìn căn dinh thự của mình trở thành một bãi chiến trường mà ông ôm đầu mệt mỏi không thôi.

“ Hết rồi,...thế là hết rồi...”

Nghe thì có vẻ buồn cười khi mà sức của một người lại có thể đấu lại với sức mạnh của cả đất nước. Đúng là Linh Nhi không thể chống lại sức mạnh của đất nước, thế nhưng cô có quan hệ, thậm chí là rất nhiều quan hệ từ các thế lực hắc ám khác. Vậy nên cuộc chiến trở nên vô cùng cân sức.

Vì anh, em có thể hủy diệt tất cả!

Vì anh, em thề nguyện hi sinh!

Vì anh, em sẽ khiến cho cả thế giới run sợ!

Tình yêu của em dành cho anh, không một ai có thể xâm phạm!

Ai dám cản đường đôi ta, người đó đều phải chết!

Em hóa thiên thần là vì anh. Mất anh rồi, em không ngại trở thành ác quỷ...

Có lẽ những câu trên là minh chứng cho việc làm của Linh Nhi hiện tại. Có thể những người khác sẽ nói cô ngu xuẩn, dốt nát khi mà lại gây ra chiến tranh với chính đất nước cô từng sinh ra. Thế nhưng, chỉ có những người từng yêu, yêu say đắm như chính cô ấy mới biết bản thân đang làm gì.

Cả Tô Nhan, Nguyệt Sương cùng với Tiểu Ngọc đều sốc trước thông tin này. Thậm chí, cả ba còn không ngần ngại rơi lệ khi biết được lý do thật sự đằng sau khi mà Linh Nhi làm ra hành động như vậy.

Tình yêu của cô ấy mãnh liệt, điên cuồng thế nào mới dám làm ra hành động này chứ?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.