Tay bị trói lại, cậu cũng không ngần ngại ăn chung với hai em ấy. Nếu ai đó nhìn vào khung cảnh hiện tại thì chắc chắn sẽ lầm tưởng cậu là nô lệ.
Thế nhưng, cậu hiện tại biết làm cách nào, hai em ấy nhất quyết không cởi trói cho cậu, thậm chí, nếu như cậu khó có thể ăn thì hai em ấy còn sẵn sàng giúp cho cậu ăn, một điều mà chỉ cần nghĩ đến thôi là cậu đã nổi da gà.
Cậu có thể đưa từng muỗng thức ăn lên miệng Tiểu Ngọc một cách rất bình thản, tâm cậu chẳng hề có chút dao động. Thậm chí, em ấy khi đó còn nhõng nhẹo trông vô cùng đáng yêu, nhưng nếu là ngược lại thì... đó là chuyện sỉ nhục nhất trên cuộc đời này.
Nam nhân sức dài vai rộng lại phải nhờ một nữ nhân bón cơm cho mình, nực cười hết sức... Cậu cho dù có chết thì cũng sẽ không chấp nhận việc đó.
Đó là suy nghĩ của cậu, thế nhưng nếu người ngoài mà có thể nghe được suy nghĩ này thì chắc chắn sẽ nhổ một bãi nước bọt, bonus thêm cho cậu vẻ mặt khinh bỉ cực độ.
Cái gì mà chết cũng sẽ không chấp nhận, chẳng qua là cậu đang tự an ủi bản thân mình mà thôi. Đầu thì nghĩ sẽ không bao giờ để nữ nhân cưỡi lên người, kết quả thì sao?
Lâm Thần tất nhiên là không nghe được điều này rồi, cậu cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất có thể, thậm chí cũng không ngại mà giúp đỡ cho hai em ấy. Dùng đủ mọi cách để làm hài lòng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3510362/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.