“Em...em làm gì vậy?” Lâm Thần dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Tiểu Ngọc.
Nhìn thấy anh trai lo lắng cho mình như vậy, cô cố gắng kìm nén xúc cảm bản thân, dùng ánh mắt kiên định nhìn Lâm Thần, giải thích:
“ Em đã mắc một lỗi rất nghiêm trọng, đó là hôm qua không nhắn tin cho anh để rồi khiến anh lo lắng. Em rất hối hận, hối hận đến nỗi muốn tự trừng phạt bản thân. Thế nên đây là hình phạt của em...”
Thái độ kiên quyết, ánh mắt ngay thẳng nhìn Lâm Thần khiến cho Tiểu Ngọc giống như một cô gái mạnh mẽ, không sợ gian khổ.
Lâm Thần nhìn thấy em gái của mình nói như vậy, không hiểu tại sao, trong lòng cậu lại sinh ra một cảm giác tự hào. Tự hào vì em ấy đã trưởng thành, đã biết nhận lỗi sai và tự trách bản thân. Đó cũng là một đức tính tốt, là thứ em ấy cần có.
Thế nhưng, cho dù như vậy thì em ấy vẫn là em gái mà cậu yêu quý. Vì vậy, khi chứng kiến em ấy khổ sở, hai chân run rẩy, đầu gối bắt hơi đỏ vì quỳ lâu cùng với đôi tay đang cố gắng giữ chiếc chậu đó, cậu không thể nào kìm nổi lòng mình, vội vàng nói:
“ Em...nghe lời anh...bỏ hết mấy thứ đó đi...”
Lời nói ba phần ra lệnh bảy phần cưng chiều khiến cho Tiểu Ngọc giống như phản xạ, hai tay em ấy không tự chủ mà để chiếc chậu xuống.
Lâm Thần chưa kịp mở lời hỏi thăm, Tiểu Ngọc giống như trở nên sợ hãi hỏi cậu:
“ Anh...anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3333647/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.