Không kịp chờ bọn họ phản ứng kịp, hàng chục người từ bên ngoài đập cửa xông vào. Ai cũng mặc trên mình bộ đồ đặc nhiệm, mặt nạ chống khí độc cùng với khẩu súng trường với một tư thế vô cùng nghiêm túc.
“ Cho các người ba giây, nếu ai còn cầm thứ gì trên người thì chúng tôi sẽ nổ súng.”
Nói xong, hơn ba mươi người dí súng chĩa thẳng vào đám người côn đồ đó. Vẻ mặt ai nấy đều tỏ ra nghiêm túc, giống như có thể sẵn sàng làm cho mấy tên kia thành những “tổ ong” vậy.
Chứng kiến cảnh tượng đáng sợ như này, đám côn đồ đương nhiên không dám cử động, bởi vì tất cả những người phía trước đều là những đặc vụ chuyên phòng chống khủng bố. Thậm chí, có một vài tên còn không tự chủ mà ngã uỳnh xuống đất, thân thể run lẩy bẩy không dám đứng lên.
“Đây...đây là tình huống gì?” Đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu của mấy tên này. Đội đặc nhiệm??? Những người này chính là những người không nên xuất hiện ở chỗ này cơ mà.
Những đặc chủng này thuộc biên chế đặc biệt, làm nhiệm vụ giám sát trong thành phố, chống lại những băng đảng xã hội đen. Thế nên đó là lý do tại sao bọn họ phải chạy ra khỏi đây, bởi đơn giản, những người này chẳng bao giờ thèm để ý tới nơi khỉ ho cò gáy.
Thế nhưng, cuộc sống chẳng bao giờ có từ “chắc chắn”. Hiện tại bọn họ đều đứng đây, với tình huống như này thì những kẻ nhỏ nhoi như bọn họ cũng chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3317681/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.