Năm nay có tiền, muốn ăn tết đàng hoàng một chút. Đồ vật cần mua để chuẩn bị cũng đều mua, lúc này Tống tẩu đang nấu thức ăn tết bằng nồi to ở dưới lầu.
Chiên đồ viên, chiên đậu phộng, chiên thịt, đậu hủ, chiên cá, thịt tẩm bột chiên giòn, gà rán, tràn đầy một chảo lớn, toàn bộ trong viện đều bay đầy mùi dầu và hương thơm của thịt rán.
Không chỉ có bọn họ, các nhà khác cũng làm cho xong thức ăn tết vào mấy ngày này. Nhà giàu có đông nguồi còn làm cả một nồi to heo ninh lấy nước. Nông thôn còn có phong tục mổ heo cuối năm, càng nào nhiệt hơn.
Khương Cẩm cũng đã nhiều năm không ăn tết sung túc như vậy, nên rất thích. Ít nhất là rất thích ăn a, cầm gà rán chấm với bột tiêu, lại lấy khối thịt cá lớn vừa mới chiên còn giòn rụm ăn chung với cơm.
Liễu Diệp vốn định nói nàng hai câu, nhưng nhìn cái cằm nhòn nhọn của nàng, lời đến bên miện lại biến thành "Thịt chiên cũng rất ngon, cô nương có muốn ăn thử một chút không?"
Lúc nàng (LD) theo cô nương ra phủ, trong lòng cũng không có nghĩ nhiều. Chỉ thấy cơ nương nhỏ như vậy, một thân một mình ra phủ thì sống như thế nào? Bản thân mình ít nhất cũng cường tráng khỏe mạnh, giặt quần áo cho người ta cũng thể kiếm bữa cơm cho cả hai. Nhưng mà nàng không thể tưởng tượng được, cô nương nhà mình thế nhưng thật sự có bản lĩnh xoay người. Không nói đến cái vòng tay kia, chỉ cần bán cho Vương thị một bữa cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-ban-banh-bao/874414/chuong-45-2.html