Đến món ăn thứ hai, chủ đề trong nhà hàng thay đổi.
Hình ảnh trên vách tường biến thành một khu rừng rậm rạp.
Mấy con nai con nhàn nhã dạo bước ở trong rừng.
Trong nháy mắt, đám người phảng phất từ thế giới hải dương đi tới khu rừng dồi dào xuân ý.
Món ăn phù hợp với chủ đề rừng rậm là Gỗ đen. (Đừng thắc mắc, dịch giả chịu chết với tên món ăn)
Đồ ăn vẫn rất tinh xảo, bày biện đẹp vô cùng, một khối bánh mì nhỏ được điểm xuyết bằng gỗ đen, hệt như là một kiện tác phẩm nghệ thuật.
Loại rượu lần này là rượu nho trắng RhoneValley, hương hoa phảng phất từ rượu tỏa ra, tạo cảm giác cho thực khách như đặt bản thân vào trong vườn hoa.
Ăn liên tục một giờ, một nhân viên phục vụ tiến lên phía trước nói: "Tiên sinh, các vị nữ sĩ, mời ra bên ngoài nghỉ ngơi chốc lát, chúng tôi xin phép được chuẩn bị chủ đề tiếp theo!"
Nghỉ ngơi chốc lát?
Cmn, bữa ăn thế mà thế mà có cả phân đoạn nghỉ giải lao?
Thiệt là biết chơi mà!
Mấy người Nhan Tiểu Mạn không khỏi hơi sững sờ, đồng thời cảm thấy rất thú vị.
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, đoàn người đi tới ngoài cửa, nhạt miệng thì ăn cây kem dưa hấu.
Lúc trở lại nhà hàng, hoàn cảnh đã hoàn toàn biến đổi.
Khăn trải bàn đổi thành bãi cỏ, phía trên trưng bày mấy hộp cơm dã ngoại, vách tường chung quanh là trời xanh mây trắng.
Ánh nắng vừa vặn, gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-lam-than-hao/1911949/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.