Điền mật mã vào, cửa chính tự động mở ra.
Phong cảnh sau cửa làm đám người không khỏi hơi sững sờ.
Thứ đập vào mắt đầu tiên là một lối đi thật dài, ánh đèn rất tối, có vẻ hơi âm u.
Thấy thế, Lâm Nhàn nhịn không được cười nói: "Sao tôi cứ có cảm giác như chạy vào mật thất vậy!"
"Vào xem đi!" Nhan Tiểu Mạn thúc giục, có vẻ như đang nóng lòng muốn vào.
Giờ phút này, cảm giác hiếu kỳ của mọi người đã đạt tới đỉnh điểm.
Đoàn người nối đuôi nhau mà vào.
Xuyên qua mấy lối đi, mở ra thêm mấy cánh cửa, rốt cuộc đã tới được nhà hàng.
Diện tích nhà hàng không lớn, dưới ánh đèn màu tím lam, một cái bàn ăn dài được bày ra ở trung ương. Hai bên bàn dài có mười nhân viên phục vụ.
Bởi vì ánh đèn quá mờ nên chỉ có thể nhìn thấy bấy nhiêu.
"Hoan nghênh đi tới nhà hàng UV!" Mười nhân viên phục vụ hơi cúi người, lên tiếng chào đón.
Nửa thân trên của những người này đều biến mất trong bóng đêm, nhìn qua có vẻ cực kỳ thần bí, đồng thời chẳng thiếu phần chơi nổi.
Tần Lam nhìn quanh nhà hàng một vòng, cười nói: "Tôi sống ở Ma đô nhiều năm, đã sớm nghe nói đến danh tiếng của nhà hàng UV, hôm nay rốt cục có cơ hội trải nghiệm một lần!"
"Cám ơn cậu!"
An Nhiễm cười một tiếng, toát ra phong tình vũ mị, khiến trái tim Lâm Nhàn đột nhiên hơi chậm nhịp.
Người phụ nữ này quả nhiên vẫn khủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-lam-than-hao/1911948/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.