“Tôi... tôi... tôi có thể có thể..."
Lăng Ấu Ngư vừa nói vừa chỉ vào ô biểu tượng WeChat trên điện thoại di động.
Lâm Nhàn không xác định, hỏi lại: "Thêm WeChat?"
"Ân ân!"
Lăng Ấu Ngư liên tục gật đầu, vô cùng đáng yêu.
Thấy thế, trong lòng Lâm Nhàn hơi động, nhịn không được hỏi: "Lăng Ấu Ngư, tôi có thể sờ mặt của cậu được không?"
Thật sự là gương mặt bụ bẩm Lăng Ấu Ngư quá mức đáng yêu, làm cho hắn mỗi lần nhìn thấy đều có xúc động muốn bóp mấy lần.
"Không... Không không không..."
Lăng Ấu Ngư vô cùng ngượng ngùng.
Không được?
Lâm Nhàn hơi thất vọng.
Nào ngờ Lăng Ấu Ngư nói tiếp: "Không... không nên... nên... sờ... quá mạnh!"
"Phốc phốc!"
Lâm Nhàn nhịn không được cười ra tiếng.
"Tốt, vậy tôi sờ nhẹ thôi."
Lâm Nhàn vừa nói vừa giơ tay nhẹ nhàng sờ vào khuôn mặt của Lăng Ấu Ngữ.
Bóng loáng mềm mại.
Xúc cảm thực sự quá tuyệt vời!
Lâm Nhàn vốn chỉ định sờ vào rồi thôi, kết quả là không dừng tay được, cứ sờ sờ vuốt vuốt con gái nhà người ta liên tục.
"A...!"
Lăng Ấu Ngư bị sờ mặt, không tự chủ được mà phát ra một tiếng khẽ hô.
Lâm Nhàn sờ thêm mấy cái mới chịu bỏ ra, mà hắn còn ra vẻ chưa thỏa mãn.
Dường như bởi vì thẹn thùng, Lăng Ấu Ngư lập tức nhấc chân bỏ chạy.
Chạy đến một nửa, cô chợt nhớ tới hình như vẫn chưa thêm WeChat.
Thế là, Lăng Ấu Ngư quay trở lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-lam-than-hao/1911937/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.