"Cường Tử, vào bếp đi!"
Ông chủ hít một hơi thật sâu, bảo: "Dọn thức ăn lên!"
Nhóm Hầu Tử không vội, vừa chơi điện thoại vừa uống nước trà, khỏi phải nói thoải mái cỡ nào.
Vẻn vẹn một dĩa đồ ăn, cả đám ngồi đến tận hai tiếng đồng hồ.
Hai giờ chiều, Hầu Tử mới chịu đứng lên, trả tiền rồi hô: "Ăn uống no nê, về ngủ!"
Đám người nhao nhao đứng lên, hi hi ha ha đi ra cửa tiệm.
...
Chạng vạng năm sáu giờ tối.
Nhóm Hầu Tử lại tới.
Kịch bản y hệt buổi trên, mỗi người một bàn, mỗi bàn một dĩa rau hoặc dĩa lạc.
Trong lúc đó có không ít người vào tiệm cơm, thế nhưng vừa thấy trong tiệm kín bàn, tất cả liền xoay người rời đi.
Nếu không phải trường hợp đặc biệt thì chẳng ai muốn ngồi dùng bữa với người lạ.
Cứ như vậy đến chín giờ tối, trên đường vắng tanh, đám Hầu Tử mới rời đi.
Cả một ngày, tiệm cơm thu vào 328 khối, mà đây là còn chưa trừ đi tiền vốn.
Tiệm cơm kế bên trường đại học mà một ngày thu vào 328 khối, đóng tiền điện nước cũng không đủ chớ đừng nhắc tới tiền thuê mặt bằng đắt đỏ.
Cường Tử nhìn bóng lưng đám người Hầu Tử rời đi, nhịn không được hỏi: "Ông chủ, làm sao bây giờ?"
"Mai hãy tính!" Ông chủ thở dài.
Biết làm sao?
Người ta rõ ràng đến gây sự, nhưng lại không thể nào nói là phạm pháp.
Mà mình lại không dám ra tay đuổi chúng đi, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-lam-than-hao/1911931/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.