Chương trước
Chương sau




Đám người Hạ Băng cùng Độc Cô Xuyên tụ tập tại cùng một chỗ, vẻ mặt đều không thế nào đẹp mắt.

Sáu đại gia tộc Lục đại anh hùng tiến vào Thánh địa khoảng bảy tám mươi người, bây giờ có tận hơn ba mươi người bị Chu Văn phế đi Nguyên Khí hải, may mắn có một số ít người có Nguyên Khí hải không ở đan điền, nếu không số người sợ phải tăng thêm.

-Chu Văn nghiễm nhiên chính là một An Thiên Tá khác, nếu như để hắn như thế rời đi Thánh địa, mặt mũi lục đại gia tộc chúng ta sẽ không còn sót lại chút gì.

Sắc mặt Ước Hàn tái nhợt, nhưng lúc này lại kích động ửng hồng.

-Không cho hắn rời đi như thế nào? Các ngươi có biện pháp nào khắc chế Phối sủng tiểu điểu kia của hắn không?

Âm thanh Hạ Băng lạnh lùng nói.

-Ta không sợ loại hỏa diễm kia, thế nhưng một mình ta không phải là đối thủ của Chu Văn, trên người tên này Phối sủng quá mạnh. An gia nắm giữ mỏ nguyên kim như vậy, đã sớm giàu chảy mỡ, luận tài nguyên thực lực, không kém so với Lục đại anh hùng gia tộc chúng ta bao nhiêu, xem ra lần này bỏ hết vốn liếng, rõ ràng chính vì đánh vào mặt chúng ta mà tới.

Độc Cô Xuyên giận dữ nói, hắn còn tưởng rằng Chu Văn hết thảy đều là An gia an bài.

-Biết sớm như vậy, ta làm thêm chút chuẩn bị, luận Phối sủng, nhà chúng ta cũng không so với hắn thiếu, cưỡng ép ấp mấy cái Sử thi Phối sủng cũng không phải là không được, nhiều lắm trả giá một chút mà thôi.

Phổ La Tư trong lòng vừa tức vừa hận.


Nguyên Khí hải của hắn không phải ở đan điền, cho nên không bị phế, thế nhưng hắn bị Chu Văn đâm một đao, không dễ chịu như vậy.

-Sớm biết có làm được cái gì? Nếu sớm biết, ta giống nữ nhân khóc lóc nài nỉ, cũng phải xin cô cô vài viên trứng Thần thoại Phối sủng, há để cho Chu Văn phách lối.

Độc Cô Xuyên buồn bực nói.

Bên trong lục đại gia tộc có không ít người có đặc thù thể chất, người có đặc thù thể chất khi tiến vào một số Dị thứ nguyên lĩnh vực đặc biệt, nếu bản thân phù hợp, sẽ giống trường hợp Chu Văn tại Tiểu Phật tự, đạt được trứng Thần thoại Phối sủng.

Mấy nhà trước kia đều chiếm được trứng Thần thoại Phối sủng, chỉ có điều trứng Thần thoại Phối sủng, ấp ra đều chỉ là Phàm thai, cần phải nuôi nấng tiến hóa, cho nên nó có thể thăng cấp lên Thần thoại vẫn còn là một ẩn số.

Qua nhiều năm như vậy, có thể chân chính đem trứng Phối sủng nuôi nấng đến cấp độ Thần thoại, trong lục đại gia tộc cũng là phượng mao lân giác.

Độc Cô Xuyên kế thừa Độc Cô gia Quỹ Tích Chi thể, có cơ hội ấp Thần thoại Phối sủng, thế nhưng vẫn chưa đủ đáng tin, cho nên Độc Cô Xuyên cô cô mới không có đem viên Thần thoại Phối sủng mà mình tại dị thứ nguyên trong lĩnh vực lấy được cho Độc Cô Xuyên.

Phổ La Tư nhìn thoáng qua Hạ Băng nói:

-Vẫn may có Hạ Băng dự kiến trước, Hồ lô kia hẳn là Thần thoại Phối sủng biến thành.

-Bây giờ không phải thời điểm nói chuyện đó, chúng ta trước hết nên bàn cách đối phó Chu Văn đi.

Hạ Băng lạnh nhạt nói, cũng không trả lời nghi vấn của Phổ La Tư.

-Còn suy nghĩ gì nữa? Chúng ta không có cường lực Phối sủng chống lại được Chu Văn, nghĩ biện pháp gì cũng vô dụng, hiện tại trong Thánh địa, trong lục đại gia tộc chúng ta chỉ còn một người co thể đánh bại Chu Văn.

Ước Hàn nói.

-Ngươi nói là Lan Thi?

Hạ Băng cau mày nói.

-Cũng chỉ có hắn.

Ước Hàn gật đầu nói.

-Ngươi không phải đã nói, Lan Thi cự tuyệt sao? Dùng tính cách của hắn, không có khả năng ra tay.

Hạ Băng nói.

-Trước khác nay khác, nhà hắn cũng có người bị Chu Văn phế đi Nguyên Khí hải, Lan Thi coi như không giúp chúng ta, chẳng lẽ hắn ngay cả người thân mình cũng mặc kệ?


Ước Hàn nói.

Vài người Hạ Băng nhìn nhau, đều cảm thấy lời Ước Hàn nói có lý.

-Lời này mặc dù không sai, có điều Lan Thi tính cách ngươi cũng biết, đặc biệt cổ quái, chưa hẳn nhất định có thể làm, chúng ta đi tìm Lan Thi thử một chút xem sao.

Độc Cô Xuyên nói xong chuẩn bị muốn đứng dậy.

-Đợi một chút, các ngươi tìm tới Lan Thi về sau nói cho hắn biết, trên người Chu Văn có hai con Thần thoại Phối sủng.

Ước Hàn đột nhiên nói.

Bọn người Độc Cô Xuyên hơi ngẩn ra, Phối sủng Chu Văn mặc dù lợi hại, nhưng bọn hắn cũng không nghĩ tới trường hợp Chu Văn có Thần thoại Phối sủng, bọn hắn chỉ cho rằng Chu Văn dùng phương pháp đặc biệt nào đó ấp Sử thi Phối sủng.

Bởi vì không có đặc thù thể chất, căn bản không thể lấy được Thần thoại Phối sủng, càng không thể ấp được, hơn nữa Chu Văn không phải huyết mạch của Lục đại anh hùng gia tộc, càng không có khả năng có di truyền đặc thù thể chất, làm sao có thể có Thần thoại Phối sủng.

Cho nên bọn hắn chỉ coi Chu Văn có Phối sủng đẳng cấp cao hơn mà thôi.

-Con chim cùng cây quạt kia đều là Thần thoại Phối sủng?

Độc Cô Xuyên nhìn chằm chằm Ước Hàn hỏi.

-Có phải hay không , trọng yếu như vậy sao? Chỉ cần Lan Thi cảm thấy hứng thú là được?

Ước Hàn cười nói một cái.

Độc Cô Xuyên lập tức hiểu được, khẽ gật đầu nói:

-Cũng tốt, ta xem hai Phối sủng kia xác thực phẩm tướng bất phàm, có dáng dấp Thần thoại Phối sủng.

Thời điểm Độc Cô Xuyên dẫn người đi tìm Lan Thi, Chu Văn cùng Lý Huyền an vị tại trước cổng Quỹ Tích thánh điện.

Tên Phong tử kia lại lọt vào bên trong Quỹ Tích thánh điện, bọn hắn đang chờ Phong tử đi ra, xem tình huống như thế nào rồi tính tiếp.

-Lão Chu, ngươi thấy lời nói của tên Phong tử kia có đáng có tin cậy không? Nếu thật sự theo lời hắn nói, lực lượng bên trong Quỹ Tích thánh điện, chẳng lẽ cho người ta nhìn lại quá khứ?

Nhàn rỗi nhàm chán, Lý Huyền thuận miệng nói ra.

-Không biết, phải vào mới biết được.


Chu Văn nhìn chằm chằm cửa chính Quỹ Tích thánh điện, trong lòng hắn có chút động, tuy nhiên lại không muốn mạo hiểm.

Vừa rồi hắn đã tìm khắp cả toàn bộ bốn phía Quỹ Tích thánh điện, cũng không phát hiện đồ án, không có cách nào đem nơi này download vào trò chơi trong điện thoại di động.

-Kỳ quái, vì sao Dị thứ nguyên Thánh địa không có đồ án?

Chu Văn hơi có chút phiền muộn, nếu như có thể download tới điện thoại di động trong trò chơi, hắn có thể không chút kiêng kỵ hết thảy Thánh Điện.

-Ta xem, hắn quả thật là một người điên, khẳng định nói hươu nói vượn. Ngươi nghĩ xem, trên danh nghĩa Liên bang nắm giữ toàn bộ Địa cầu, tuy nhiên căn bản không dám đi ra vùng biển, càng không nói căng thuyền ra biển. Tuổi tác Phong tử gần giống chúng ta, khẳng định vẫn là học sinh, làm sao có thể ra biển? Cho nên những lời hắn nói, khẳng định là huyễn tượng hắn thấy được bên trong Quỹ Tích thánh điện.

Lý Huyền nói.

Kiểu Lý Huyền nói, nhắc nhở Chu Văn, ngồi trên thuyền du ngoạn, chỉ còn là quá khứ, sau khi Dị thứ nguyên phong bạo trải qua, đừng nói thuyền chở dầu bình thường, ngay cả mẫu hạng hàng không, đi qua biển cũng một đi không trở lại.

Người bình thường không có khả năng ra ngoài biển, tên điên này tuổi tác không khác bọn họ, đều là người trẻ tuổi tham gia thí luyện, có như trưởng bối có năng lực ra biển, cũng không dám mang hắn ra biển mới đúng.

-Chẳng lẽ nói lực lượng bên trong Quỹ Tích thánh điện, chỉ là huyễn tượng hay sao?

Chu Văn ngẫm lại lại cảm thấy có chút không đúng.

Đồ án mỏ neo thuyền trên cánh tay Phong tử, khiến hắn có chút để ý, mà Phong tử cũng đã nói, hắn muốn nhờ lực lượng Quỹ Tích thánh điện, muốn nhìn chuyện trong quá khứ của hắn.

-Xem ra chỉ có thể tự mình tiến vào bên trong Quỹ Tích thánh điện, mới biết được lời Phong tử là thật hay giả.

Thời điểm Chu Văn đang suy tư, cửa chính Quỹ Tích thánh điện mở ra.

Chỉ thấy Phong tử ghé vào cửa lớn Quỹ Tích thánh điện, một tay bám lấy mặt cửa, không nhúc nhích, không biết hắn chết hay ngất đi.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.