Chương trước
Chương sau




Chu Văn lấy điện thoại thần bí chụp đồ án nhỏ trên cột mốc biên giới, quả nhiên xuất hiện trên giao diện điện thoại thần bí.

- Chu Văn ngươi đang làm gì? Còn không mau lên xe?

Lý Huyền ngồi trong xe hô Chu Văn.

- Các ngươi đến coi cột mốc biên giới này, hình như có chút vấn đề.

Chu Văn chỉ cột mốc biên giới nói.

Vài người Lý Huyền từ trong xe đi ra, đi tới phía trước cột mốc biên giới, Lý Huyền xem xét một chút nói:

- Có người đùa dai?

A Sinh đi đến trước tấm bia đá, sờ tay lên mặt bia, dùng tay đào đất dưới tấm bia, sau đó nhíu mày nói:

- Tầm bia này không phải vừa mới chôn, hẳn có tại nơi này rất lâu, không giống một trò đùa dai nhắm vào chúng ta.

- Không phải trò đùa dai, tại sao có thể loại bia Âm Dương giới này, chẳng lẽ nói, đi qua cột mốc biên giới này, có thể vượt qua Âm Dương giới, đến Âm phủ hay sao?


Lý Huyền nói đùa.

- Có thể tiến vào Âm phủ hay không, ta không biết, có điều vẫn nên cẩn thận một chút vẫn hơn, mọi người nên giữ vững tinh thần.

A Sinh cẩn thận xem xét bốn phía, không phát hiện chuyện gì bất thường.

Đường núi như vậy chỉ có một đường, phụ cận không xuất hiện Dị thứ nguyên lĩnh vực, A Sinh không thể chỉ vì một cột mốc biên giới xuất hiện mà trực tiếp quay đầu trở về.

Chu Văn nói:

- A Sinh, vẫn nên đổi đường đi, ta cảm thấy đằng trước có chút không đúng, không biết có phải xuất hiện Dị thứ nguyên lĩnh vực mới hay không?

- Cũng tốt.

A Sinh khẽ gật đầu, hắn cũng cảm thấy có chút không đúng, có điều nếu đi đường vòng, lộ trình hẳn phải kéo dài thêm mười mấy tiếng.

Thay đổi đầu xe, dọc theo đường trở về, đầu đường chỗ phân nhánh chân núi, vây quanh bởi một đầu đường núi khác, tiếp tục đi theo một đầu đường khác, con đường này có nhiều khúc uốn lượn, hơn nữa cũng không dễ đi lắm, do vậy xe không đi được quá nhanh.

Con đường này mấp mô đặc biệt khó đi, thân xe chấn động mạnh, Chu Văn cầm điện thoại di động nhìn một chút, download đã hoàn thành, trên giao diện của điện thoại thần bí xuất hiện ô biểu tượng Âm Dương giới.

Có điều trước mặt người khác Chu Văn chỉ chơi Phó bản kiến sào, hiện tại trước mặt nhiều người hắn cũng không tiện mở ra Âm Dương giới Phó bản.

Lái xe hơn nửa ngày, chân Chu Văn muốn mỏi rã, Lý Huyền và A Lai cũng có chút không thoải mái, ba người lại lay động đến ngất.

Chít!!

Đột nhiên thắng gấp, khiến ba người thanh tỉnh không ít, kém chút đầu chen trước chỗ tựa lưng hàng ghế trước.

- A Sinh, tình huống như thế nào?

Lý Huyền hỏi.

- Đằng trước lại có một cái cột mốc biên giới.

A Sinh nói một câu, mở cửa đi xuống xe.

Ba người Chu Văn cũng theo xuống, quả nhiên bên cạnh đường núi, cũng có một khối cột mốt biên giới, phía trên cũng có viết bốn chữ Âm Dương giới bia, có điều Chu Văn không nhìn thấy đồ án nhỏ trên tấm bia.

- Tà môn như vậy sao?


Lý Huyền nhìn xung quanh, sắc trời sắp tối, tầm mắt hết sức có hạn.

- A Sinh, còn đường khác không?

Chu Văn hỏi.

- Không có, bây giờ Dị thứ nguyên lĩnh vực chiếm mất phần lớn thông lộ, nếu chúng ta chuyển sang đường khác, trừ phi không đi qua không đi qua vùng núi này, nếu như vậy cần thời gian quá lâu.

A Sinh suy nghĩ một chút, còn nói thêm:

Như vậy đi, hiện tại trời đã tối, không có đèn đường, trở về cũng không tiện, chúng ta tìm một chỗ cắm trại, sau đó chờ trời sáng về sau, chúng ta trở về tìm sân bay, đi máy bay trở về.

- Tốt, vậy thì làm như vậy đi.

Chu Văn cảm thấy phương án này tốt nhất, mạo hiểm vượt qua Âm Dương giới bia, không phải lựa chọn sáng suốt.

A Sinh lấy trên xe một vài công cụ giản dị, tìm một đất trống ven đường, dựng lều, còn trưng bày một cái biển cảnh cáo, để tránh trường hợp có xe đến đây, đụng vào vài lều của họ.

Mặc dù trường hợp có xe đi tới, tương đối nhỏ, A Sinh vẫn chu đáo.

Lý Huyền đang cùng Trương Ngọc Trí đang tán gẫu, A Lai đốt lửa chuẩn bị đồ ăn.

Chu Văn đang ngồi trong xe, chuẩn bị mở ra Âm Dương giới Phó bản, nhìn bên trong đến cùng có cái gì, đột nhiên nghe được thanh âm của Lý Huyền kinh ngạc truyền đến:

- Đó là vật gì?

Chu Văn vội vàng xuống xe nhìn sang, thất Lý Huyền chỉ phương hướng Âm Dương giới, khuôn mặt vô cùng kinh ngạc.

Chu Văn nhìn sang, thấy bên trong Âm Dương giới, có một nữ nhân mặc trang phục màu đỏ.

Đó là một nữ nhân mặc trang phục áo cưới màu đỏ, thời điểm Chu Văn còn bé xem TV đã thấy qua, đó là trang phục đám cưới truyền thống.

Bây giờ nữ nhân mặc trang phục cưới đều mặc đồ trắng, mà thời xưa, màu trắng là màu người ta lúc dự tang mới mặc, còn lấy chồng mới mặc đồ đỏ.

Nhà có tiền, tiểu thư xuất giá, đều ăn mặc một bộ áo cưới thêu hoa đỏ, trên đầu còn có khăn đỏ dành cho cô dâu , chờ đến đêm tân hôn, tân lang mới có thể mở khăn đỏ che mặt cô dâu.

Hiện tại nữ nhân đứng ở bên kia Âm Dương giới, như một hồng y tân nương bên trogn kịch truyền hình, trền che kín khăn đỏ của cô dâu, đứng đằng sau bia đá, nhìn mấy người bọn hắn.

- Là ai, đứng nơi đó giả thần giả quỷ?


Có thể bởi Trương Ngọc Trí run lẩy bẩy khơi gợi Lý Huyền, hormone đực bài tiết, khiến Lý Huyền lúc này lá gan lớn kinh người, quát nữ nhân áo đỏ đằng sau Âm Dương giới.

Nữ nhân áo đỏ không đáp lời, vẫn đứng im không nhúc nhích, mặc dù có vải đỏ che kín đầu của nàng nhưng mấy người Chu Văn lại cảm thấy nàng đang nhìn chằm chằm họ.

Thấy cái nữ nhân áo đỏ không đáp lời, Lý Huyền có chút tức giận, trực tiếp triệu hoán ra một đầu Truyền Kỳ Hắc Nhãn báo, mệnh lệnh Hắc Nhãn báo hướng về nữ nhân áo đỏ nhào tới.

Mấy người A Sinh, Chu Văn nhìn chằm chằm Hắn nhãn báo, chỉ thấy Hắc nhãn báo vọt lên, nhào tới trước nữ nhân áo đỏ.

Sau đó sự kiện đằng sau phát sinh, lập tức khiến năm người mở to hai mắt ra nhìn, da đầu tê dại một hồi.

Hắc nhãn báo trực tiếp xông qua thân thể nữ nhân áo đỏ, giống như thân thể nữ nhân áo đỏ chỉ là một cái ảo ảnh vậy.

- Chúng ta không phải đụng phải quỷ chứ?

Lý Huyền thấy cảnh này, nội tâm cũng có chút sai sai.

Súng thật đạn thật hắn không sợ, nhưng những thứ ma quỷ này, coi như có thực lực mạnh, vẫn khiến cho người ta có chút sợ sệt.

Lý Huyền không kịp lệnh Hắc nhãn báo tiếp tục công kích, đã thấy nữ nhân áo đỏ động thủ, lúc này mọi người mới chú ý tới, chân nữ nhân áo đỏ căn bản không chạm đất, nàng lơ lửng trên không trung, có thể nhìn thấy đôi giầy thêu hoa đỏ trên chân của nàng.

Vừa rồi bởi cột mốc biên giới cản trở, cho nên mấy người nghĩ nàng đứng trên gò đất, hiện tại thấy cảnh này, mấy người đều nổi lên cảm xúc muốn bỏ chạy, ngay cả Chu Văn cũng không ngoại lệ.

Hắn khi còn bé nghe gia gia kể rất nhiều chuyện ma, trong đó có câu chuyện Quỷ tân nương, thầm nghĩ trong lòng:

- Hy vọng không phải gặp gỡ Quỷ tân nương đi!

Khi còn bé gia gia Chu Văn kể chuyện Quỷ tân nương cho Chu Văn, chuyện này khiến Chu Văn bị hù, một đêm không dám ngủ, một khi ngủ hắn đều mơ có nữ quỷ mặc áo cưới đến tìm hắn lấy mạng.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.