Chương trước
Chương sau




Chu Văn không để ý bọn hắn, đi dọc theo bờ sông tiến về phía trước.

- Lý Vị Ương, chúng ta đi xem Chu Văn một chút, xem hắn muốn làm gì?

Một nữ sinh đề nghị nói.

- Làm thế không tốt lắm đâu?

Lý Vị Ương có chút lưỡng lự nói.

Nếu Chu Văn không giết những con Hỏa Giáp ngạc đó, rõ ràng hắn tới không bởi tìm Hỏa Giáp ngạc, mà Lý Vị Ương cũng rất hiếu kỳ Chu Văn, có điều theo Chu Văn, dường như có chút không ổn.

- Dung Nham hà lớn như vậy, không phải chỉ cho phép một người đi săn, Chu Văn không nói hắn muốn chiếm hết chỗ này, hơn nữa hắn không đuổi chúng ta đi?

Nữ sinh lúc trước nói thêm.

- Đúng, xã trưởng, chúng ta đi chậm rãi đằng sau, cũng gây ảnh hưởng đến hắn.


Một nữ sinh khác nói.

Ngoại trừ Trịnh Thiên Luân, nhưng nữ sinh khác đều muốn đi coi một chút, Lý Vị Ương suy nghĩ một chút nói:

- Vậy được, chúng ta tiếp tục đi về phía trước.

Mặc dù Trịnh Thiên Luân có chút không vui, có điều mọi người đều tích cực như vậy, hắn không thể phản đối, chi có thể đi theo các nàng đi về phía trước.

Có điều lần này, bọn hắn đi chậm, giữ khoảng cách với Chu Văn.

Nguyên bản Chu Văn muốn chờ bọn Lý Vị Ương đi qua, sau đó mình chầm chậm tìm đồ án nhỏ, nhưng Chu Văn rất nhanh phát hiện, thởi điểm hắn đi bọn hắn cũng đi, thời điểm hắn dừng bọn hắn cũng dừng, Chu Văn dứt khoát không để ý bọn Lý Vị Ương, chậm rãi đi ven Dung Nham hà.

Chu Văn không tìm được đồ án nhỏ, hơn nữa Hỏa Giáp ngạc ở phụ cận đều sợ Chu Văn, thấy hắn chưa đến, đã trốn chui trốn lủi vào Dung Nham hà, khiến Chu Văn chán nản.

Đi một lát, đột nhiên thấy trong Dung Nham hà, như thể có suối phun, phun những cột dung nham cao tới hai, ba mét.

Chu Văn thấy suối dung nham kia, lập tức trong lòng vui vẻ, trước khi đến đây, hắn nghiên cứu cẩn thận tư liệu Dung Nham hà, hiện tượng dung nham phun suối, hẳn là trong Dung Nham hà có Dung Nham trùng.

Dung Nham trùng là Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, sinh hoạt trong nham tương, nhưng nó không có năng lực thở trong nham tương, thỉnh thoảng nó phải nhoi lên thở, tựa như cá voi.

Phía sau bọn Lý Vị Ương, cũng nhìn thấy suối dung nham phun, hẳn đoán được đó là Dung Nham trùng, nhưng rất nhanh bọn hắn thấy, Chu Văn lại hướng về chỗ suối dung nham.

- Chu Văn, cẩn thận, nơi đó có Dung Nham trùng.

Một nữ sinh nhắc nhở Chu Văn.

- Ta biết.

Chu Văn đáp một câu, sau đó hắn chạy tới chỗ suối phun dung nham.

- Chu Văn không phải tới săn giết Dung Nham trùng chứ?

Một nữ suy đoán nói.


- Không thể nào, Dung Nham trùng là Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, mặc dù Chu Văn rất mạnh, nhưng Truyền kỳ vẫn chênh lệch nhiều Sử thi, mà Dung Nham trùng bên trong Dung Nham hà, chiếm cứ ưu thế về địa lý, làm thế nào giết được?

Một nữ sinh khác nói.

- Hẳn là hắn tới quan sát một chút đi, đừng nói học sinh, coi như những đạo sư kia, cũng nguyện ý trêu chọc Dung Nham trùng.

Trịnh Thiên Luân nói thật, loại địa phương như Dung Nham hà này, phần thắng thực sự quá nhỏ, không cẩn thận lọt vào Dung Nham hà, chết là điều không phải nghi ngờ, không có sự chuẩn bị chu đáo, ngay cả Sử thi cường giả cũng không dám mạo hiểm vào Dung Nham hà giết Dung Nham trùng.

Trong lúc bọn hắn đang nói chuyện, Chu Văn đã triệu hồi ra một thanh đại kiếm, tạo hình thanh đại kiếm thoạt nhìn dữ tợn khủng bố, không biết do Phối sủng nào biến thành.

- Xem kìa, Chu Văn muốn động thủ, quả nhiên hắn tới đây giết Dung Nham trùng.

Một nữ sinh có chút hưng phấn nói.

Trong lúc nói chuyện, Chu Văn đã chém một nhát về phía suối phun, kiếm quang sinh một đạo kiếm quang, mà kiếm quang xoay tròn, giống như vòng ánh sáng chém về phía suối dung nham.

Bành!

Suối dung nham phun lập tức bị trảm ra một vết nứt, một giây sau chỉ thấy dung nham quay cuồng, một đoạn Dung Nham hà rung chuyển, đột nhiên giữa Dung Nham trùng, chỉ thấy một con quái vật khổng lồ bên trong Dung Nham hà nhô lên.

Toàn thân quái vật kia tràn đẩu dung nham, nó duỗi thân ra, trải dài mười mấy mét bên trong Dung Nham trùng, thoạt nhìn giống một đầu Dung Nham xà vô cùng to lớn.

- Đầu Dung Nham trùng này thật lớn, chỉ lột một chút ra ngoài đã dài mười mấy mét, phía dưới không biết dài bao nhiêu, thực lực nhất định vô cùng khủng bố, Chu Văn hẳn không có vấn đề gì chứ?

Một nữ sinh lo lắng nói.

Lý Vị Ương đồng dạng lo lắng, hình thể Dung Nham trùng càng lớn, chứng tỏ thực lực càng mạnh, Dung Nham trùng bình thường dài đến tận mười mét, thực lực còn Dung Nham trùng tất nhiên cực kỳ kinh khủng rồi.

Dung Nham trùng trưởng thành khác với những loại Dị thứ nguyên sinh vật khác, thời điểm nó ra đời đặc biệt yếu, kỳ thực giống một đầu côn trùng, chỉ dài bằng ngón tay.

Sau khi Dung Nham trùng xuất sinh, nó sẽ hấp thu vật chất bên trong nham tương, để loại vật chất đó bám trên thân thể nó, như vậy thân thể nó dần dần biến lớn, loại vật chất này không chỉ trở thành khôi giáp của nó, mà còn có thể cung cấp cho nó nguồn năng lượng Hỏa hệ cực lớn.

Cho nên Dung Nham trùng càng lớn, thực lực càng mạnh.

Đầu Dung Nham trùng này chỉ sợ dài tới ba mươi mét, tuyệt đối đỉnh cấp Sử thi sinh vật, nó có khả năng bộc phát năng lượng Hỏa hệ, chỉ sợ đỉnh cấp Sử thi cường giả không dám khinh thị nó.


Oanh!

Chỉ thấy đầu Dung Nham trùng há miệng, bắn một ngụm hỏa diễm vào Chu Văn.

Mấy nữ sinh tim nhảy đến cổ, Trịnh Thiên Luân thầm nghĩ:

- Dám lấn át ta, đáng đời ngươi bị Dung Nham trùng thiêu chết.

Trịnh Thiên Luân không thích Chu Văn, có điều ân oán giữa hai người không phải bắt đầu từ hôm nay, thời điểm đề thi chung trước đó, Trịnh Thiên Luân chuẩn bị thủ đoạn gian lận, kết quả không dùng được, làm áo cưới cho Chu Văn, mặc dù đó không phải là do Chu Văn ép hắn, nhưng bởi vậy hắn không có cảm tình gì với Chu Văn, lúc này thấy Chu Văn trêu chọc đầu biến thái Dung Nham trùng, trong lòng có chút hi vọng Chu Văn bị Dung Nham trùng thiêu chết.

Mắt thấy hỏa diễm kinh khủng rơi vào thân Chu Văn, Chu Văn nâng đại kiếm trong tay quá đỉnh đầu, vận chuyển Cổ Hoàng kinh, đem Nguyên khí rót vào bên trong đại kiếm, chém ra một kiếm vào hỏa diễm phóng tới.

Kiếm quang phá toái, trực tiếp đỡ hỏa diễm kinh khủng.

- Không thể nào, Chu Văn muốn mạnh mẽ đối kháng với Dung Nham trùng?

Lý Vị Ương kinh hãi, dù sao Dung Nham trùng là Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, vốn nàng tưởng Chu Văn sẽ né tránh, không nghĩ tới Chu Văn lại dám chính diện ngênh kích.

Nàng không biết Chu Văn đã tấn thăng Sử thi, chỉ thấy Chu Văn chỉ là Truyền kỳ dám đối kháng với Sử thi Dung Nham trùng, thật sự quá lỗ mãng.

Mấy nữ sinh khác vô cùng lo sợ, kiếm quang va chạm hỏa diễm.

Một giây sau, các nàng vô cùng ngạc nhiên, kiếm quang như vòng sáng, đem Thiên hỏa diễm chém thành hai nửa, tiếp tục chém về phía thân thể Dung Nham trùng.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.