Chương trước
Chương sau




Chu Văn nhìn Lý Huyền chảy nhiều máu như vậy, lập tức có chút do dự, nhiều máu như vậy, đủ để hắn chơi mấy tuần.

Có điều đại điện tương đối nhỏ, đi hết thảy không có bao nhiêu bước, nhiều lắm vài chục bước, vì trứng Phối sủng Bạch Tiên, Chu Văn cắn răng thử một lần.

Cổ Điển, Phong Thu Nhạn cùng A Lai đều đi theo Lý Huyền đi vào bên trong, mỗi người đi vào đều biến sắc, có thể tưởng tượng bàn chân bị kim đâm, cảm giác như thế nào, bọn người Phong Thu Nhạn đều coi là người ẩn nhẫn, thế như vẫn không nhịn được biến sắc.

Cổ Điển hơi ăn thiệt thòi, do bàn chân của hắn quá lớn, nên hắn bị kim đâm nhiều hơn.

Chu Văn đi sau bốn người, trong nội tâm đã làm tốt công tác chuẩn bị, nhưng khi Chu Văn đặt xuống đất, hắn không cảm giác được đau đớn, ngược lại có một dòng nước ấm chảy ngược bàn chân, sau đó truyền vào thân thể.

-Đế Thính!

Chu Văn cảm thấy có lực lượng từ vòng tai truyền đến, đây chính là cảm giác lúc Chu Văn đối kháng lôi điện tại ldm, hắn vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

Hắn đi tiếp vài bước, quả nhiên không giống bọn Lý Huyền, bị đâm phá chân, cảm giác đau đớn, ngược lại không ít Nguyên khí tràn vào lòng bàn chân hắn truyền đến thân thể.

-Mệnh hồn Hóa Tà của Đế Thính thật kỳ lạ, rốt cuộc phải dưới tình huống như thế nào mới có thể sử dụng đây? Trước đó là Lôi điện, hôm nay là lực lượng Bạch Tiên miếu, không biết cả hai có điểm chung là gì?


Chu Văn âm thầm suy tư.

Bọn người Lý Huyền đã đi hết thảy vài chục bước, hiện tại đã trước mặt lư hương.

Có điều bọn Lý Huyền bước vài chục bước này không dễ, mỗi một bước một dấu chân máu, càng đi vào trong vết chân máu càng nhiều, loại cảm giác vạn kim đâm xuyên bàn chân rất đau đớn, nếu người bình thường, có thể chịu được một hai lần, còn đi tận vài chục bước không phải ai cũng có thể làm được.

Lý Huyền là người đầu tiên tới lư hương trước, sau đó hắn cung kính đốt ba nén hương, lạy ba cái, lúc này mới đem hương cắm vào bên trong lư hương.

Sau khi làm xong tất cả, Lý Huyền mong đợi nhìn bên trong phòng lớn.

Chu Văn đứng một bên nhìn vào phòng lớn, chỉ thấy bên trong không có tượng thần, bên trên chỉ bày biện một tấm bảng gỗ, trên tấm bảng gỗ viết bốn chữ Bạch lão thái thái.

Răng rắc!

Lý Huyền cắm ba nén hương vào lư hương, đột nhiên nghiêng một cái, đứt đoạn.

-Chuyến này xem như uổng công, các ngươi đến thử đi.

Lý Huyền buồn bực lui qua một bên.

Có thể tới dâng hương là một chuyện, còn được Bạch Tiên ban cho trứng Phối sủng hay không lại là chuyện khác, ba nén hương trực tiếp gãy nứt, nói rõ Bạch lão thái thái không tiếp nhận hương hỏa của Lý Huyền, tự nhiên không thể đưa hắn trứng Phối sủng được.

A Lai tiến về phía trước, học dáng vẻ Lý Huyền, sau đó đem hương dâng lên.

Tầm mắt năm người tập chung trên ba nén hương kia, nhưng nó không bị đứt đoạn giống như Lý Huyền.

Ba nén hương không gãy mất, hơn nữa ba nén hương bị đốt nhanh chóng, vốn phải mất khoảng mười mất phút mới có thể cháy hết, nhưng tốc độ vậy chỉ mất hai ba phút đã đốt tới đáy.

Mà khói ba nén hương kia không tán đi, mà hương khói ngưng tụ thành đoàn, sau khi ba nén hương hoàn toàn bị đốt, khói trắng biến thành trứng Phối sủng, rơi vào bên trong tàn hương.

-A Lai, vận khí của ngươi tới, nhanh nhặt trứng Phối sủng.

Lý Huyền nói.

A Lai cầm viên trứng Phối sủng bên trong tàn hương nhặt lên, trứng Phối sủng lớn cỡ nắm tay, óng ánh ngọc trắng, thoạt nhìn như đồ sứ.

Sau đó Phong Thu Nhạn cũng đi dâng hương, kết quả giống như Lý Huyền, nén hương vừa mới chen vào, đột nhiên gãy mất, rõ ràng cũng không được Bạch lão thái thái xem trọng.


Cổ Điển đi qua dâng hương, cái tên này cũng không cúi đầu, trực tiếp tới lư hương tùy tiện cắm xuống, nhưng nén hương không bị gãy, nhanh chóng bùng cháy, không bao lâu đã cháy đến tận gốc, hơi khói cũng biến thành trứng Phối sủng.

-Sớm biết vậy, ta cũng không cúi đầu.

Lý Huyền càng nhìn càng thêm phiền muộn.

Chu Văn đang chuẩn bị dâng hương, nghe Lý Huyền nói:

-Lão Chu, dường như có chỗ không đúng?

-Huấn luyện viên còn chưa dâng hương, không đúng chỗ nào?

Phong Thu Nhạn nói.

Lý Huyền chỉ chỉ dấu chân máu trên mặt đất nói:

-Ta không phải nó dâng hương, ta nói dấu chân máu, chúng ta đều lưu lại dấu chân máu, vì sao Chu Văn không lưu lại?

Bọn Phong Thu Nhạn không chú ý Chu Văn ở đằng sau, hiện tại Lý Huyền nói, bọn hắn đều quay đầu lại, quả nhiên không phát hiện Chu Văn để lại dấu chân máu.

Chu Văn nói:

-Ta vừa vặn có một đầu Phối sủng, có thể khắc chế lực lượng nơi này, cho nên không bị nỗi khổ bị kim đâm.

-Ngươi lấy Phối sủng đó ở đâu, để ta làm một con?

Lý Huyền mở to hai mắt nhìn, từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ nghe nói có Phối sủng có thể miễn dịch lực lượng bên trong Bạch Tiên miếu.

-Tiểu Phật Tự, nếu ngươi muốn có thể đi vào thử chút.

Chu Văn nói.

Con mắt Lý Huyền trừng lớn:

-Ngươi lại dám đi vào Tiểu Phật Tự, nghe nói chỗ đó chết không ít người, ngươi đi vào không hiểu lý do gì chết đi, mà ngươi là không chết, còn lấy được trứng Phối sủng?


-Trước đó, ta lên mạng nhìn thấy một bài hướng dẫn, theo bản hướng dẫn nói ta chỉ cần luyện thêm Nguyên Khí kỹ Tâm thiền, có thể an toàn tiến vào bên trong Tiểu Phật Tự, có điều muốn tiến vào đại điện, trước tiên cần phải học tập Nguyên Khí quyết trên tấm bia đá trước cổng chùa, bằng không đi vào chỉ có đường chết. Ta thử một chút, quả nhiên hướng dẫn đúng thật.

Chu Văn đem lời nói thật nói ra, nếu bọn Lý Huyền có cơ hội tiến vào, nếu có thể kiếm được trứng Phối sủng tự nhiên tốt nhất.

Hiện tại bên trong hiện thực và trong trò chơi, hắn đều thử, nhưng sau khi có Đế Thính, tên Tam Diện Phật, hoàn toàn không phản ứng với hắn.

-Ngươi dám tin hướng dẫn trên mạng, cũng may ngươi không chết, còn ta chịu không thử như thế được.

Lý Huyền lắc đầu, bây giờ bảo hắn luyện Nguyên Khí quyết khác, có luyện được hay không không phải là vấn đề, vạn nhất nó xung đột Tiên Thiên Bất Bại Thần Công, vậy cái được không bù cái nhất.

-Huấn luyện viên kiêm tu nhiều loại Nguyên Khí quyết sao?

Phong Thu Nhạn hỏi.

-Tùy tiện luyện một chút, chủ yếu vẫn tu luyện Nguyên Khí quyết của mình.

Chu Văn nói.

Phong Thu Nhạn tán thán nói:

-Loại Nguyên Khí quyết bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực, nghe nói cần phải có thể chất đặc thù mới có thể luyện thành, mặc dù huấn luyện viên ngươi không đi sâu luyện tập, có điều vẫn có thể dưới tình huốn kiêm tu, vẫn có thể luyện đến nhập môn, thiên phú này thật sự quá kinh người.

-Không nói những cái khác, luận thiên phú, hẳn không có người so lão Chu mạnh hơn, hắn chơi game cả ngày mà có thể mạnh như vậy, nếu hắn chuyên tâm tu luyện, sợ không để cho người khác có đường sống.

Lý Huyền nói.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.