Chương trước
Chương sau




Tượng đá Ngạo Nhân đột nhiên mở miệng, tựa như ác ma há miệng, miệng mở ra như hắc động, nhanh chóng nuốt Ma Tinh luân.

Ma Tinh luân phụ thêm kỹ năng Không gì không đánh được, như bị hút vào vực sâu không đáy, ngay cả một gợn sóng cũng không xuất hiện.

Bá Kiếm trong tay Chu Văn không ngừng trảm ra một đạo lại một đạo kiếm quang, mỗi một kiếm đều đem hết toàn lực, dưới sự gia trì của Mệnh hồn Sát Lục Giả, Chu Văn không ngại Nguyên khí hết, một đạo tiếp một đạo chém về phía tượng Ngạo Nhân.

Tượng đá Ngạo Nhân đứng nguyên đó, thân thể thoạt nhìn như thể không có biến hóa nào, tuy nhiên miệng liên tục khép mở, không ngừng nuốt từng đạo kiếm quang.

Một giây sau, Ngạo Nhân đã đến trước mặt Nhân vật tí hon, hắn đứng y nguyên như vậy, giống như chưa bao giờ động đậy, nhưng cái miệng Ngạo Nhân há to, sắp thôn phệ Nhân vật tí hon.

Chu Văn không kinh sợ mà lấy làm mừng, bởi thởi điểm hắn đánh Ngạo Nhân, chỉ có thể nhìn Ngạo Nhân há miệng chiếm cứ màn hình di động của mình, trực tiếp bị thôn phệ, căn bản không có cơ hội trốn tránh và phản kích.

Nhưng lần này, hắn lại thấy được Ngạo Nhân di động, mà không xuất hiện tình huống Ngạo Nhân chiếm cứ màn hình điện thoại, nói cách khác, hắn đã có năng lực chiến đấu cùng Ngạo Nhân, chỉ một điểm này thôi, đã khiến hắn cao hứng rồi.


Chu Văn biết, bởi lực lượng nào đó của Ngạo Nhân bị Mệnh hồn Hóa Tà của Đế Thính chặn lại, bằng không Nhân vật tí hon đã sớm như lúc trước, trực tiếp bị Ngạo Nhân nuốt.

Trong chớp mặt phát động Quỷ bộ, tránh né Ngạo Nhân há miệng thôn phệ, đồng thời Nhân vật tí hon cầm Bá Kiếm trảm kiếm quang mãnh liệt, chém về phía phần eo Ngạo Nhân.

Nhưng tốc độ Ngạo Nhân, lại so với Quỷ bộ của Chu Văn còn nhanh hơn, Ngạo Nhân theo Bá Kiếm mà động, Bá Kiếm kiếm quang không thể nào chém lên thân Ngạo Nhân, Chu Văn làm sao cũng không thể đuổi kịp nó.

Ngạo Nhân di chuyển đến bên người Nhân vật tí hon, lại cắn một cái, muốn đem cả người Nhân vật tí hon nuốt vào trong miệng hắn.

Chu Văn không ngừng sử dụng Quỷ bộ di chuyển, Bá Kiếm không ngừng trảm ra từng đạo kiếm quang, nhưng tượng Ngạo Nhân cũng không ngừng di chuyển, Chu Văn không có cách nào trảm trúng nó, ngược lại mấy lần kém chút nữa Nhân vật tí hon bị Ngạo Nhân nuốt.

Có điều có lực lượng Mệnh hồn Hóa Tà của Đế Thính, Chu Văn có chút vốn liếng làm một trận với Ngạo Nhân, cho nên hắn không cảm thấy Ngạo Nhân khủng bố như trước nữa.

Chẳng qua tốc độ nhanh, lực lượng mạnh, có năng lực thôn phệ hết thảy, nhưng Chu Văn hoàn toàn không ngại, hắn chỉ sợ loại lực lượng thần bí lúc trước, không thể sờ không thể nhìn, còn không biết chuyện gì xảy ra đã bị nuốt rồi.

Mặc dù Chu Văn rơi vào thế hạ phong, có điều Chu Văn dần dần thăm do năng lực và hình thức chiến đấu của Ngạo Nhân.

Một lần nữa Ngạo Nhân cắn về hướng Chu Văn, lần này Chu Văn không sử dụng Quỷ bộ né tránh, trên ngón tay hắn đột nhiên xuất hiện chiếc nhẫn cổ quái, mặt quỷ trên nhẫn đột lóe sáng, thân thể Chu Văn trực tiếp biến mất, thời điểm xuất hiện đã đứng sau lưng Ngạo Nhân.

-Chết!

Bá kiếm mang theo mãnh liệt kiếm quang, bổ vào cổ Ngạo Nhân đang ở cúi đầu định cắn.

Răng rắc!

Bá Kiếm có được kỹ năng Không gì không đánh được, mạnh mẽ đem Ngạo Nhân cắt ra, kiếm quang va chạm với Ngạo Nhân, bắt tia lửa tung tóe, đầu Ngạo Nhân bị trảm xuống.

Sau khi Ngạo Nhân bị chém đầu, thân thể lập tức bị vỡ vụn, đồng thời trên màn hình di động hiện lên nhắc nhở:

-Giết chết Sử thi Ngạo Nhân, phát hiện Thứ nguyên kết tinh.


-Tượng đá Ngạo Nhân chỉ có cấp độ Sử thi thôi sao? Cũng đúng, dù sao đây chỉ là một tượng đá, không phải là bản thể thật sự của Ngạo Nhân.

Chu Văn thao túng Nhân vật tí hon đi qua, nhặt khối Thứ nguyên kết tinh trong đống đá vụn.

Chỉ thấy đó là một khối tinh thạch màu xám, bên trong có hình ảnh mờ Ngạo Nhân, đó là một khối Nguyên Khí kỹ kết tinh.

Chu Văn không biết Ngạo Nhân có những kỹ năng gì, cũng lười suy nghĩ, trực tiếp để Nhân vật tí hon hấp thu Nguyên Khí kỹ kết tinh.

Rất nhanh, một cỗ năng lượng kỳ dị từ bên trong điện thoại thần bí truyền ra, tiến vào thân thể Chu Văn, giống như dòng điện tê tê, giải khai kinh mạch hắn, tạo thành một Nguyên Khí tuần hoàn mới trong cơ thể, đồng thời có một số tin tức truyền vào đại não của Chu Văn.

Trong điện thoại di động cũng nhảy ra một nhóm nhắc nhở:

-Hấp Ngạo Nhân kết tinh, lĩnh ngộ Nguyên Khí kỹ Thiệt Nhận (cửu đoạn).

Vẻ mặt Chu Văn cổ quái, loại hình Nguyên Khí kỹ lấy tay làm đao, hắn còn nghe nói qua, nhưng danh tự Thiệt Nhận, thật sự đây là lần đầu tiên Chu Văn nghe nói.

-Cầm đầu lưỡi làm vũ khí…Cái này thật là…

Chu Văn có chút câm lặng, có điều hắn cẩn thận nghiên cứu Thiệt Nhận về sau, lại vui mừng quá đỗi.

Bản chất của Thiệt Nhận giống lấy thủ làm đao, giống loại hình Nguyên Khí kỹ lấy tay làm đao, lợi dụng một bộ phận thân thể làm vũ khí, có điều đầu lưỡi quá yếu, không có xương cốt, sử dụng đầu lưỡi làm vũ khí quá khó khăn.

Thiệt Nhận của Ngạo Nhân không phải dùng đầu lưỡi đi liếm kẻ địch, mà dùng đầu lưỡi phát ra Nguyên khí công kích kẻ địch, không khác dùng ngón tay ngưng tụ đánh ra kiếm quang lắm, có điều dùng đầu lưỡi xuất kiếm quang, rõ ràng càng thêm xuất kỳ bất ý hơn.

-Không nghĩ tới Ngạo Nhân còn một tay như vậy, tại sao vừa rồi nó không sử dụng nhỉ?

Chu Văn đang suy ngẫm, thời điểm hắn đang chiến đấu cùng kẻ địch, thời điểm đang ngươi chết ta sống, há miệng phun một đạo kiếm quang trước mặt hắn, nhưng đó không phải là nước miếng, mà là một đạo kiếm quang, không biết lúc đó đối phương biểu tình như thế nào?

-Thiệt Nhận tốt, Nguyên Khí kỹ này thật tốt.


Chu Văn nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi cao hứng lên.

Nói chung muốn xử lý Ngạo Nhân, cần phải có một số Nguyên Khí kỹ thực dụng chút, Chu Văn rất muốn cày mấy lần Ngạo Nhân, đáng tiếc hắn không thể sử dụng Thất Lạc Quốc Độ trong hai mươi tư giờ nữa, cho nên không có cách nào giết tiếp Ngạo Nhân.

Cho dù Nhân vật tí hon có chết đi rồi phục sinh, nhưng lực lượng Mệnh hồn sẽ không quét mới.

-Đáng tiếc không thể sử dụng đồng bộ Nguyên Khí quyết và Mệnh hồn, nếu có thể sử dụng đồng thời, lực chiến đấu của ta nhất định có thể đề thăng lên một cấp độ mới.

Trong lòng Chu Văn không khỏi không tiếc nuối nghĩ đến.

Rời khỏi Viễn cổ chiến trường Trác Lộc, Chu Văn không tiếp tục đi cày động Bạch biên bức, Bạch biên bức chủ yếu tuôn ra tốc độ thuộc tính kết tinh, mà thuộc tính tốc độ của Chu Văn bây giờ đã lên tới bốn mươi điểm, mà ba loại thuộc tính khác mới vừa phá 30 điểm, Chu Văn dự định tìm một chỗ khác đi cày những thuộc tính còn lại.

Hiện tại 41 điểm hắn không dám nghĩ, trước khi đi Viễn cổ chiến trường Trác Lộc, ít nhất bốn loại thuộc tính cơ sở phải được 40 điểm.

Có tương đối nhiều Phó bản có Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, ngoại trừ Viễn cổ chiến trường Trác Lộc, chỉ còn Long Môn động và Trạch thành, tại Long Môn động, Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật tương đối phân tán, cho nên không tiện cày lắm, nên Chu Văn dự định đi Trạch thành.

Chu Văn cày Độc Giao đầm một thời gian dài, nhưng không thể tập hợp năm loại Độc Giao chỉ, cũng không biết sau khi tập hợp đủ năm loại Độc Giao chỉ sẽ thế nào, vừa vặn có cơ hội đến đây cày một phát.

Ngoại trừ Độc Giao đầm, bên ngoài còn có không ít Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật như Kiếm Xỉ ngư và Lôi Man, ngoài ra còn có một loại là Bích Ngọc Thiềm Thừ.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.