Chương trước
Chương sau




Loại Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật như Bích Ngọc Thiềm Thừ, mặc dù có số lượng nhiều, lại còn tuôn ra không ít đồ tốt, nhưng rất ít đạo sư trong Tịch Dương học viện nguyện ý đi giết Bích Ngọc Thiềm Thừ.

Bởi toàn thân Bích Ngọc Thiềm Thừ toàn độc tố, nếu thư trảm phá thân thể của nó, sẽ phun ra huyết dịch và một chút chất lỏng, nếu không may bị dính vào sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Hơn nữa, nếu Bích Ngọc Thiềm Thừ sắp chết, nó sẽ thường tự bạo, phạm vị nổ có thể lên tới vài chục thước, chỉ cần dính vào một chút sẽ lập tức chết ngay tại trận.

Nếu không có yêu cầu đặc thù, chẳng có ai nguyện ý chịu nguy hiểm đi săn giết loại Dị thứ nguyên sinh vật nguy hiểm này? Con người vẫn chỉ là con người, coi như có năng lực giết chết Bích Ngọc Thiềm Thừ, nhưng ai có thể cam đoan mình không có chút nào thất thần, vạn nhất dính phải nọc độc, tử nạn là điều không phải nghi ngờ.

Chu Văn tự nhiên không phải cố kỵ những điều trên, thuộc tính độc tố của hắn sắp tiếp cận 20 điểm, độc tố bình thường không thể ảnh hưởng tới hắn, chứ đừng nói hắn đang cày Phó bản trong game, nên không phải sợ chết.

Bích Ngọc Thiềm Thừ và Bạch biên bức đều là Dị thứ nguyên sinh vật Độc hệ, có điều nó tuôn ra kết tinh, thường dùng lực lượng làm chủ, thỉnh thoảng có thể tuôn ra một số cao cấp Nguyên khí kết tinh, cho nên săn giết Bích Ngọc Thiềm Thừ là lựa chọn tương đối tốt.


Chu Văn tới Trạch thành dưới đất, đến khu vực nội thành, quả nhiên có một đầu Bích Ngọc Thiềm Thừ đang ghé mình trên nóc nhà.

Cái tên này mặc dù sống trong nước, nhưng bình thường nó sẽ không ở trong nước.

Chu Văn không nói hai lời, thao tùng Nhân vật tí hon rút Bá Kiếm, trực tiếp trảm một đạo kiếm quang tới.

Kiếm quang nhanh như tia chớp, Bích Ngọc thiềm thừ tốc độ quá chậm, căn bản trốn không thoát, chỉ có thể bắn ra nọc độc ngăn cản kiếm quang, tuy nhiên lại bị kiếm quang trực tiếp trảm phá nọc độc, thân thể nổ tung.

Bành!

Chỉ thấy thân thể Bích Ngọc Thiềm Thừ nổ tung, máu độc bích sắc văng tung tóe khắp nơi, đem nước sông phụ cận nhuốm thành màu xanh sẫm.

Thấy một khối Thứ nguyên kết tinh rơi xuống, đó là lực lượng kết tinh + 36, Chu Văn vui mừng quá đỗi, vội vàng khống chế Nhân vật tí hon bay tới, nhặt viên Thứ nguyên kết tinh kia.

Phía trên Thứ nguyên kết tinh dính đầy máu độc, thời điểm Nhân vật tí hon nhặt lên, trên tay bị nhiễm một chút độc tố màu xanh sẫm, có điều độc tố không lan tràn, Chu Văn đem Thứ nguyên kết tinh rửa đi, sau đó độc tố trên tay Nhân vật tí hon biến mất.

-Con Bích Ngọc Thiềm Thừ này, có độc tố còn lợi hại hơn cả Bạch biên bức, chắc hẳn nó cũng tuôn Độc tố kết tinh?

Chu Văn thấy tình huống này, ngược lại âm thầm chờ mong, có lẽ nếu chăm chỉ cày Bích Ngọc Thiềm Thừ, có thể tuôn ra Độc tố kết tinh cao cấp hơn.

Chu Văn dùng phần lớn thời gian để cày Bích Ngọc Thiềm Thừ, trước khi hắn nhỏ máu trùng sinh đi Trạch thành, hắn thường cày một lần Tiểu lão hổ và Hổ Lao quan.

Hổ Lao Ma tướng là đồ tốt, mà bản thân Chu Văn cũng muốn sử dụng Hổ Lao Ma tướng tôi luyện một chút kỹ xảo chiến đấu của bản thân, mà tên Thuật sĩ Boss kia thật lợi hại, Chu Văn muốn giết hắn quá khó khăn, có điều rèn luyện kỹ xảo chiến đấu, không có người nào thích hợp hơn hắn.


Dị thứ nguyên sinh vật bình thường đều có IQ không cao, phương diện kỹ xảo chiến đấu chủ yếu dựa vào thiên phú, mà loại tồn tại như Thuật sĩ tại Hổ Lao quan, thật sự rất ít gặp.

Mệnh hồn Tiểu Bàn Nhược Kinh cùng Đạo Quyết một mực không có đầu mối, Chu Văn cũng không có cách nào tìm được pháp tấn thăng Mệnh hồn Sát Lục Giả, cho nên Chu Văn quyết định chọn phương pháp tăng cấp Mệnh hồn Cổ Hoàng.

Phương thức tăng cấp Mệnh hồn Cổ Hoàng là chiến đấu, phải không ngừng chiến đấu, Mệnh hồn Cổ Hoàng mới có thể trưởng thành, có điều cần phải chiến đấu với cường giả cực mạnh, mới có thể tiến hóa Mệnh hồn Cổ Hoàng được.

Thời điểm Chu Văn đang chiến đấu với Thuật sĩ tại Hổ Lao quan, phát hiện trong chiến đấu Mệnh hồn Cổ Hoàng phải sinh chút biến hóa kỳ dị, mặc dù không tiến hóa lên Tiến Hóa Thể, có điều có điểm trưởng thành.

-Dị thứ nguyên sinh vật chiến đấu, phẩn lớn dựa vào bản năng và thiên phú, còn Dị thứ nguyên sinh vật có kỹ xảo chân chính không có nhiều, chủ yếu nhân loại mới có thể am hiểu phương diện này..

Chu Văn càng nghĩ, nếu muốn Mệnh hồn Cổ Hoàng tiến hóa, cần tìm cao thủ chiến đấu cùng mới được.

-Mặc dù Phong Thu Nhạn rất lợi hại, nhưng đao pháp của hắn không phù hợp với ý cảnh của Cổ Hoàng kinh, cho nên không phù hợp.

Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, tìm bạn học của mình luyện tập chỉ sợ là không thành, có điều trong học viện có nhiều đạo sư như vậy, tìm đạo sư đối luyện cũng là một ý tưởng hay.

Nhưng đạo sư bình thường sẽ không đối luyện cùng học sinh, coi như đạo sư chính lớp mình cũng không được, chớ đừng nói đến những đạo sư khác.

Chu Văn nghiên cứu các vị đạo sư về sau, cảm thấy có một vị đạo sư có thể sẽ nguyện ý làm đối thủ của hắn.

Vị đạo sư này gọi là Vệ Phong, là đạo sư phụ trách truyền thụ quyền đạo trong học viện, am hiểu nhiều loại bạo lực quyền thuật, Đại Lực Kim Cương Chưởng cùng Phục Ma quyền, đối với Vệ Phong đều là trò trẻ con, nghe nói hắn am hiểu nhất loại Nguyên Khí kỹ tên là Bạo phá quyền, quyền lực đơn giản như bom, một quyền đánh xuống, có thể đem một tòa nhà oanh kích thành phế tích, thật sự là một đại cao thủ.

Chu Văn nghe nói, vị đạo sư Vệ Phong này là một sĩ quan xuất ngũ, có điều hắn không muốn an nhàn, cho nên nhận lời làm đạo sư cho Tịch Dương học viện.


Mặc dù hiện tại Vệ Phong là một vị đạo sư, có điều tính tình hấn trong quân đội không đổi, nhanh mồm nhanh miệng, không hợp làm một đạo gương mẫu lắm.

Chu Văn còn nghe nói, Vệ Phong quen chiến đấu trong quân đội, sau khi đi vào học viện, không có ai động thủ với hắn, hắn không quen, cho nên thường xuyên tìm đạo sư khác đối luyện, thậm chí có nhiều đạo sư khác bị hắn đánh sợ.

Có nhiều đạo sư không đánh lại hắn, còn bị hắn quấn lấy, chỉ cần hắn đánh không lại, Vệ Phong một mực quấn lấy cùng người ta đánh, mãi đến khi hắn đánh bại đối phương mới thôi, nếu tâm tình hắn tốt, thậm chí còn phải đánh thêm mấy lần nữa.

Người bình thường ai chịu nổi cảm giác này, cho nên phần lớn đạo sư trong Tịch Dương học viện nghe tên Vệ Phong, biến sắc, thấy hắn đành đường vòng tránh qua.

Người khác chịu không được, Chu Văn lại đang mong muốn, cho nên hắn đi nghe ngóng tin tức liên quan đến Vệ Phong, mấy một thời gian tìm đến chỗ Vệ Phong.

Hiện tại Chu Văn đã là một danh nhân trong Tịch Dương học viện, mặc dù hắn rất hạ thấp dáng điệu, không tìm được chỗ ngồi xuống, nhưng vẫn bị những bạn học khác nhìn ra.

-Chu Văn, tại sao hắn đến khóa học Vệ Phong đạo sư?

Không ít học sinh thấy Chu Văn về sau, đều âm thầm xì xào bàn tán.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.