Chương trước
Chương sau




Chu Văn còn chưa thấy viên tinh thể kia là cái gì, Ba Tiêu Tiên đã lao tới, thổi một ngụm, tinh thể màu đỏ tự động bay lên, lao về phía miệng nàng.

Tinh thể màu đỏ vừa vào miệng đã tan vào cuống họng của Ba Tiêu Tiên, nàng liếm liếm môi một cái, như thể còn chưa thỏa mãn.

Đến lúc này, đám rắn, côn trùng, chuột, kiến đang mê man, lúc này mới tỉnh lại, trong lúc nhất thời dồn dập tan tác, trốn về rừng rậm.

Chu Văn không thấy vật gì khác, lúc này mới lên đường, một đường hướng về phía Trác Lộc.

Thời gian mới qua mấy tháng thôi, đường này đã thay đổi rất nhiều so với lần trước hắn qua đây, lần trước đi trên đường còn chưa gặp qua nhiều Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm như vậy, hiện tại hắn lại thường xuyên thấy.

Mặc dù đây chỉ là một chút Dị thứ nguyên sinh vật hạ cấp, nhưng cũng biểu thị lực phong cấm của Dị thứ nguyên lĩnh vực đang nhanh chóng suy yếu.

Sau khi Chu Văn đi vào Trác Lộc, hắn không trực tiếp đến trụ sở, trực tiếp tiến vào chiến trường di tích, bỏ qua những quân nhân đang đóng giữ tại cửa vào di tích.

Lối vào di tích dưới mặt đất, Chu Văn không nhìn thấy la bàn xe, không biết tại sao trong hiện thực lại có la bàn xe, thế nhưng trong trò chơi lại không có.


Chu Văn cày Phó bản Trác Lộc nhiều như vậy, cùng không thấy tung tích La bàn xe đâu?

Tiến vào di tích dưới mặt đất, Chu Văn không thể quen thuộc nơi này hơn được nữa, xuyên qua thông đạo mê cung dưới lòng đất, Chu Văn đi tới vị trí Trường Sinh thụ.

Trong trò chơi cũng không có Trường Sinh thụ, trong hiện thực Trường Sinh thụ lại sinh trưởng sừng sững tại đây, trái cây bên trên còn nhiều hơn lần trước Chu Văn thấy, quả nhiên không ai dám động vào nó.

Dùng di động lại chiếu chiếu, vẫn không có phản ứng gì, biết muốn đem Trường Sinh thụ thu vào điện thoại là chuyện không thể nào.

-Trường Sinh thụ khá giống Tử Nhân thụ, không cách nào hiện ra trong game, cũng không biết rốt cuộc chúng có lai lịch gì?

Chu Văn nhìn Trường Sinhquả trên Trường Sinh thụ, mặc dù biết nếu ăn chúng sẽ thu được lực lượng cường đại, nhưng hắn không nguyện ý nếm thử.

Lúc trước hình ảnh Tửu gia xuống tràng vẫn hiển hiện ngay trước mắt, khẳng định ăn thứ đồ chơi này không có kết quả tốt đẹp gì.

Không thu được Trường Sinh thụ, Chu Văn đang chuẩn bị muốn rời khỏi, lại đột nhiên cảm giác một hình xăm Phối sủng đang phát nóng, cảm giác lại thấy Ma Anh đang động.

Trong lòng Chu Văn hơi động, gọi Ma Anh ra, Ma Anh vừa rơi xuống đất, đã lao về phía Trường Sinh thụ, không đợi Chu Văn bảo ban, nàng đã nhảy lên Trường Sinh thụ, hé miệng cắn Trường Sinhquả.

Răng rắc! Răng rắc!

Mắt thấy hai ba khỏa trái cây bị Ma Anh nuốt xuống, Ma Anh vẫn không ngừng, lại hướng về một trái khác cắn.

Trong lòng Chu Văn kinh ngạc, từ khi Ma Anh xuất thế đến nay, vẫn không ăn không uống, Chu Văn dùng trứng Sử thi Phối sủng tốt nhất đút cho nàng, mà nàng không hề lay động, thậm chí chẳng thèm nhòm ngó.

Nguyên bản Chu Văn tưởng nàng không cần ăn cái gì, ai biết hôm này gặp được Trường Sinh thụ, nàng lại như chết đói chết khát, trong chốt lát xơi hết ba bốn khỏa trái cây.

Lúc trước Tửu Gia chỉ ăn một khỏa trái cây, thân thể đã phản lão hoàn đồng, kém chút đột phá Thần thoại.

Bây giờ Ma Anh ăn ba bốn viên trái cây lại như cũ, không có chuyện gì xảy ra, còn leo trèo tới lui trên Trường Sinh thụ, tìm kiếm trái cây.

Bản thân Trường Sinh thụ là một Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật kinh khủng, tùy tiện có thể biến Tửu gia làm phân bón, mà Ma Anh nhảy tới nhảy lui trên thân nó, lại ăn không biết bao nhiêu trái, mà Trường Sinh thụ lại không phản ứng chút nào.


Chu Văn nhìn chằm chằm Trường Sinh thụ đánh giá rất lâu, thầm nghĩ:

-Không phải cái cây này muốn đợi Ma Anh ăn no, sau đó trừng trị nàng?

Chu Văn đứng xa xa, tinh thần cảnh giác cao độ, chỉ cần Trường Sinh thụ vừa có gió thổi cỏ lay, hắn sẽ lập tức thu hồi Ma Anh lại, sau đó chuồn đi.

Đồ vật quỷ dị như vậy, lại không có trong trò chơi, Chu Văn cũng không muốn mạo hiểm cùng nó chiến đấu.

Nhưng tình huống trong tưởng tượng của Chu Văn không xuất hiện, Ma Anh cứ nhảy tới nhảy lui trên Trường Sinh thụ, ăn lấy ăn để, mà Trường Sinh thụ không thẻm phản ứng.

Ma Anh đã ăn mười mấy viên Trường Sinh quả, còn muốn tiếp, tuy nhiên lại ngã xuống Trường Sinh thụ, khiến Chu Văn giật cả mình.

Lập tức triệu hoán nàng trở về, Ma Anh hóa thành một đạo lưu quang trở lại người Chu Văn, Chu Văn cảm giác hình xăm Ma Anh nóng lên, tựa như khối sắt nung, kém chút làm bỏng Chu Văn, hắn đành phải triệu hoán Ma Anh ra.

Ma Anh đứng trước mặt Chu Văn, mà Trường Sinh thụ đằng xa không có động tác gì, khiến Chu Văn hơi thở dài một hơi, vội vàng kiểm tra thân thể Ma Anh.

Chỉ thấy khuôn mặt nàng đỏ bừng bừng, trên thân thoát ra khí trắng, như hơi nước.

Có điều khí tức Ma Anh hết sức đều đều, thoạt nhìn không xảy ra vấn đều gì, Nguyên khí trên thân thể nàng một mức khuấy động, tựa hồ muốn tấn thăng.

-Sẽ không tấn thăng Truyền kỳ chứ?

Chu Văn cảm thấy tám chín phần đúng, chẳng qua không biết sau khi Ma Anh tấn thăng sẽ có biến hóa như thế nào.

Nàng đã có Mệnh cách, Mệnh hồn và Vận Mệnh Chi Luân, lần nữa tấn thăng Truyền kỳ, cũng không biết có thể ngưng tụ Mệnh cách mới hay không?

Bạch khí trên người Ma Anh càng ngày càng nhiều, bao phủ toàn bộ thân thể nàng, bên trong nhiệt độ cao kinh người, Chu Văn chỉ có thể đứng bên cạnh nhìn, không có việc gì để làm.

-Những Trường Sinhquả đó nếu thật sự khiến Ma Anh tiến hóa, không bằng hái tất xuống giữ lại cho Ma Anh.


Chu Văn nhìn về phía Trường Sinh thụ, trong đầu lóe lên rất nhiều ý nghĩ.

Món đồ kia hắn không thể ăn, cho nên trước kia hắn không đánh chủ ý lên Trường Sinh thụ, thế nhưng Ma Anh lại ăn được, vậy hắn không thể ngồi yên không để ý tới.

Suy nghĩ một chút, Chu Văn triệu hồi ra một đầu Bạch biên bức, muốn thử một chút, xem có thể hái Trường Sinh quả xuống không?

Bạch biên bức vỗ cánh bay qua, vừa mới tới gần Trường Sinh thụ, còn không đợi nó hái trái cây, đột nhiên thấy một ngọn rễ cây từ dưới đất chui ra, như Giao long cuốn lấy thân thể Bạch biên bức, trực tiếp đem nó kéo vào dưới mặt đất.

-Xem ra không phải ai cũng có thể hái được Trường Sinh quả.

Chu Văn lại triệu hoán tiếp mấy Phối sủng khác, kết quả đều như vậy, chúng chúng nó vừa mới tới gần Trường Sinh thụ, liền bị Trường Sinh thụ giết chết, căn bản không đụng được Trường Sinh thụ, chứ chưa nói đến việc hái Trường Sinh quả.

Chu Văn không muốn bản thân giây giưa với Trường Sinh thụ, cũng không muốn lấy Thần thoại Phối sủng đi mạo hiểm, chỉ chờ đợi Ma Anh tiến hóa xong, đợi lát nữa để Ma Anh tự mình đi hái, sau này nó chính là lương thực của nàng.

Chờ trong chốc lát, bạch khí trên người Ma Anh dần dần tiêu tán, nhiệt độ trên người từ từ giảm xuống, có điều thoạt nhìn thân thể của nàng không có biến hóa đặc biệt, vẫn nhỏ nhắn như cũ, trong ngực vẫn ôm thanh Tử Đồng Cổ kiếm.

Chờ Ma Anh hoàn toàn khôi phục về sau, nàng tự động đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Trường Sinh thụ, tựa hồ có chút lưỡng lự, không lập tức đi.

-Nếu hiện tại ngươi không ăn được nữa, không bằng trước tiên đem trái cây hái xuống, ta giúp ngươi thu?

Chu Văn đề nghị.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.