Chương trước
Chương sau




- Đã nói toàn lực xô cửa, nhất kích nhất định mở đâu?

Chu Văn cắn răng kiên trì không để cho chính mình té lăn xuống đất, sau đó nghe tiếng động răng rắc răng rắc một hồi, cánh cửa chậm rãi mở ra.

Chu Văn hết sức hoài nghi, căn bản không cần giống Vương Minh Uyên nói, nhất định phải toàn lực xô cửa, mới mở cửa đại điện ra, có điều Chu Văn cũng không có chứng cớ gì.

Chờ Trấn Ma đại điện hoàn toàn mở cửa, Chu Văn thấy cảnh tượng trong đại điện, nơi này không có tượng cung phụng Thần linh, cũng không có Thần án, bên trong đại điện phân bố rất nhiều thạch tượng.

Trên mỗi tấm bia đá điêu khắc rất nhiều hoa văn kỳ quái, cũng không biết hàm nghĩa của chúng là gì.

Chu Văn đứng ở ngoài cửa đếm một thoáng, quả nhiên giống trong tờ giấy.

Hai tay giao thế như đi bộ, Chu Văn dựa theo con đường Vương Minh Uyên viết trong tờ giấy, tiến nhập vào trận địa bên trong bia đá, thời điểm đi qua bia đá, Chu Văn một tay chống đất, một tay ấn mạnh trên một phiến bia đá.

Thạch bia trận trung chuyển trong chốc lát, cuối cùng hoàn thành hết thảy động tác, chỉ thấy bia đá chuyển động, trên mặt đất lại lộ ra một thềm đá dẫn xuống mặt đất.

Chu Văn vội vàng tiến vào thềm đá, rốt cục thở dài một hơi, hai chân rơi xuống đất, khôi phục trạng thái bình thường.

Dò xét lối đi trên thềm đá, chỉ thấy hai bên vách đá khắc đầy đồ án Chu Văn không biết hàm nghĩa, phần lớn chúng đều là đường cong và điểm tròn, chúng sắp hàng theo một phương thức nào đó.

Dọc theo thềm đá một mực đi xuống dưới, đi không bao xa, thềm đá khẽ cong, phía dước thềm đá, tựa như cầu thang đại lâu.


Một mực đi xuống dưới, đi gần khoảng gần vài nghìn bậc, vẫn không thấy phần cuối, đồ án trên vách đá vẫn tồn tại như cũng, Chu Văn cũng không biết những đồ án kia có tác dụng gì.

Thời điểm Chu Văn hoài nghi thềm đá có phải dạng vĩnh viễn không có phần cuối, có phải nó là một vòng lặp vô hạn không, hắn để ý phần thềm đá phía dưới có chút khác biệt.

Thếm đá phía dưới biến thành ngọc thạch, lại còn tản ra hàn khí.

Đạp vào bậc thềm ngọc, tiếp tục đi xuống dưới, đi không bao lâu, liền đã đến phần cuối, phía dưới là một gian phòng được đắp từ ngọc thạch, mà vị trí trung tâm gian phòng, có một khỏa kén đen đang lơ lửng trên không trung.

Trên thân kén đen có rất nhiều vết rạn, bên trong từng vết rạn tung bay ra từng tia từng tia hắc vụ, mà những đạo hắc vụ kia lại không thể thoát ra ngoài, bị từng đạo vòng tròn màu trắng xung quanh kén hấp thu.

Phía trên kén đen, từ trên xuống dưới hết thảy có bảy đạo, thoạt nhìn như ngọc thạch chế tạo, phía trên còn khắc chú văn thần bí.

Thời điểm Chu Văn nhìn kén đen, đột nhiên phát hiện, bên trong một cái khe, đang có một con mắt màu đen đang nhìn hắn.

-Nhân loại, ngươi muốn ta khế ước, trở thành Thủ Hộ giả của ngươi sao?

Thời điểm Chu Văn thấy con mắt kia, đồng thời nghe được một thanh âm hư vô mờ ảo từ bên trong truyền đến.

-Không muốn.

Chu Văn không chút do dự trả lời.

Hắn tự nhiên nhìn ra, Thủ Hộ giả bên trong kén đen hết sức có vấn đề.

Nơi này không có Thần thoại sinh vật thủ hộ hắn, mà sinh vật bên trong kén đen rõ ràng bị giam cầm, cái này hoàn toàn khác biệt với những Thủ Hộ giả khác mà Chu Văn thấy qua.

-Nhân loại, ngươi không muốn đạt được lực lượng cường đại sao? Chỉ cần ký khế ước cùng ta, ngươi có thể thu hoạch được lực lượng vô cùng cường đại, tấn thăng Thần thoạị.

Thanh âm sinh vật trong kén đen truyền ra.

-Nếu lực lượng của ngươi mạnh như vậy, tại sao ngươi lại bị ngươi ta cầm tù.

Chu Văn trong miệng nói như vậy, nhưng trong lòng đang suy tư:

-Ai có bản lãnh lớn như vậy, lại có thể cầm tụ một Thủ Hộ giả tại đây? Là nhân loại sao? Chỉ sợ nhân loại còn chưa đủ năng lực cường đại như vậy.

Nghe được lời Chu Văn, Thủ Hộ giả bên trong kén đen tựa hồ táo bạo lên, hàng loạt hắc sắc ma khí theo vết rạn dũng mãnh tiến ra, bởi hấp thu quá nhiều Ma khí, những Bạch ngọc hoàn kia đều biến thành màu đen.

-Nhân loại, ta là Thủ Hộ giả mạnh nhất, không ai có thể giam giữ ta, chính ta cầm tù chính mình.

Thanh âm bên trong kén đen truyền ra ngoài.

-Tại sao ngươi lại muốn cầm tù bản thân mình.


Chu Văn tự nhiên không tin hắn.

-Nguyên nhân ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết, cùng ta ký kết khế ước về sau, ngươi sẽ trở thành nhân loại cường đại nhất, như vậy đủ rồi. Ta giao phó lực lượng cho ngươi, nhân loại các ngươi có nằm mơ cũng không cách nào tưởng tượng.

Thanh âm kia lại vang lên.

-Nghe nói ký kết Thủ Hộ giả, cần thể chất đặc biệt cùng thiên phú, ngươi xác định thể chất và thiên phú của ta phù hợp với ngươi sao?

Chu Văn lại hỏi.

-Ngươi có thể tới đây, đã đủ chứng minh ngươi có tư cách ký kết khế ước với ta.

Thủ Hộ giả nói.

-Nói thật dễ nghe, còn không phải nói ngươi muốn tùy tiện tìm một nhân loại khế ước, trước tự mình thoát ra hãn nói.

Chu Văn bĩu môi một cái nói.

-Nhân loại, xem ra ngươi căn bản không rõ, ngươi sẽ bỏ lỡ cơ duyên vĩ đại thế nào.

Thủ Hộ giả trong kén đen tiếp tục nói:

-Chẳng lẽ ngươi không khát vọng lực lượng? Không muốn trở thành anh hùng vĩ đại nhất nhân loại? Thế giới nhân loại, chắc chắn sẽ có một trận đại chiến kinh khủng, đến lúc đó không ai có thể may mắn thoát khỏi, phía dưới Thần thoại đến tư cách dãy dụa cầu sinh không có, cùng ta ký khế ước, ngươi còn một chút hi vọng sống, bằng không ngươi chỉ còn nước chờ chết, đây là cơ hội sống sót của ngươi.

-Ngươi không cần nói chuyện giật gân, ngươi nói cái gì ta đều không tin.

Chu Văn nhìn kén đen lại hỏi:

-Nói lâu như vậy, ta còn không biết ngươi tên là gì?

-Sát Ma

Thanh âm trong kén đen nói.

-Ngốc ma?

Chu Văn hơi ngẩn ra, danh tự nghe có điểm là lạ.

Sát Ma rõ ràng nghe được Chu Văn nói sai, Ma khí trong kén dâng trào, dường như giận dữ nói:

-Vì sát mà sinh, ta là Sát Ma.


-Nguyên lại là Sát Ma, danh tự…Bá khí…

Chu Văn ngoài miệng lời nói này, nhưng trong lòng vẫn âm thầm thăm dò Thủ Hộ giả kia.

-Nhân loại, ngươi suy tính thế nào? Chỉ cần cùng ta khế ước, ngươi chẳng những sống sót bên trong đại chiến kinh khủng, còn có cơ hội đánh bại Chư thiên vạn tộc, trở thành cường đại tối cường nhất…

Sát Ma tiếp tục nói.

-Thủ Hộ giả ta đã gặp không ít, cũng chẳng có gì ghê gớm, căn bản không lợi hại như ngươi nó.

Vẻ mặt Chu Văn biểu lộ chất vấn.

-Thủ Hộ giả cũng có cường giả này, cường giả kia, ngươi gặp Thủ Hộ giả nào?

Sát Ma không tin Chu Văn.

-Ta gặp một Thủ Hộ giả tên là Lục dực Thiên sứ, hắn có thể mở ra Thiên Đường chi môn, thoạt nhìn rất lợi hại.

Chu Văn nói.

-Điểu nhân kia, ta dùng một tay là đủ xé xác nó, căn bản không đáng nhắc tới, ngươi cùng ta ký kết khế ước về sau, muốn đánh bại hắn dễ như trở bàn tay.

Sát Ma khinh miệt nói.

Chu Văn nghĩ thầm:

-Ngươi chém gió, ngược lại khoác lác không phạm pháp, ta cũng không có cách nào chứng thực.

Có điều ngoài miệng Chu Văn không nói vậy, còn nói thêm:

-Ta còn gặp qua một Thủ Hộ giả tên nàng là Táng Tiên, thoạt nhìn rất lợi hại.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.