Chương trước
Chương sau




Sát Ma rõ ràng dừng một chút, sau đó mới nói thêm:

-Táng Tiên có chút bản lãnh, có điều nàng không phải đối thủ của ta.

-Ta còn gặp một Thủ Hộ giả….

Ta lại đem hình dáng Thủ Hộ giả trong kiến thành nói một lần.

Thanh âm Sát Ma lại lạnh lùng nói:

-Căn bản chưa nghe nói một Thủ Hộ giả như thế, chắc thuộc loại vô danh tiểu tốt, tiện tay có thể diệt sát.

-Ngươi nói ngươi lợi hại, nhưng không cách nào chứng minh, muốn ta phải tin tưởng ngươi như thế nào đây?

Chu Văn tự nhiên không tin Sát Ma nói khoác, hỏi tiếp:

-Thực lực Thủ Hộ giả các ngươi phân chia thế nào?

-Sau khi ngươi khế ước cùng ta, tự nhiên sẽ biết.

Sát Ma lại từ chối trả lời vấn đề của Chu Văn.


-Thôi được rồi, ta thấy những Thủ Hộ giả khác đều có Thần thoại sinh vật thủ hộ, cũng chỉ có mỗi mình ngươi bị người ta cầm tù nơi này, xem xét thấy, rất có thể ngươi là Thủ Hộ giả yếu nhất, tốt nhất ta nên tìm Thủ Hộ giả khác vậy.

Chu Văn nói xong chuẩn bị quay người muốn đi.

Sát Ma suýt nữa bị Chu Văn làm tức chết, cắn răng nghiến lợi nói:

-Nhân loại, sau khi ta ra ngoài, tự nhiên ta có thể chứng minh cho ngươi xem, khiến ngươi biết bản Ma mạnh thế nào.

-Thôi đi, nghe nói một người chỉ có thể khế ước một Thủ Hộ giả, ta vẫn muốn bản thân khế ước với một Thủ Hộ giả mạnh một chút, coi như không phải đỉnh cấp Thủ Hộ giả, tối thiểu cũng phải có trình độ trung đẳng, ngươi không phù hợp yêu cầu của ta.

Chu Văn lắc đầu nói.

Chu Văn căn bản không muốn ký kết khế ước với Thủ Hộ giả, cũng chỉ tiện vào đây xem thôi.

Phương pháp Vương Minh Uyên cho hắn, khiến hắn bức bách Sát Ma kí một loại khế ước đặc thù, như vậy Sát Ma không thể giống Thủ Hộ giả khác, tuỳ tiện phản bội hắn.

Có điều Chu Văn vẫn cảm thấy loai khế ước kia vẫn có rủi do, mặc dù đặc thù khế ước khiến Thủ Hộ giả không thể phản bội, nhưng nếu chủ nhân chết đi, Thủ Hộ giả vẫn có thể tự do.

Nếu quả thật Sát Ma muốn phản bội hắn, hoàn toàn có thể hại chết hắn, sau đó tự do.

Ma khi trong kén đen như thủy triều phun trào, bảy đạo Bạch ngọc hoàn không thể ngăn trở hoàn toàn Ma khí, chú văn thần bí trên vách tường và đồ án sáng lên.

Lối đi trên vách đá, đủ loại đồ án đều nhất nhất sáng lên, trấn áp Ma khí kinh khủng, đem toàn bộ lòng núi chiếu sáng choang.

Sát Ma thật sự tức giận, hận không thể đem nhân loại trước mặt chém thành muôn mảnh.

Hắn chưa từng nhận qua loại vũ nhục này, nếu hắn không phải bị vây khốn tại đây, coi như Chu Văn quỳ xuống cầu hắn ký khế ước, hắn cũng phải nhìn một chút tư chất và thiên phú của Chu Văn một thoáng, mới hảo hảo lựa chọn.

Hiện tại hắn tự hạ thấp địa vị, chủ động muốn khế ước cùng Chu Văn, coi như Chu Văn bắt bẻ thế nào, lại nói ít nhất cần một Thủ Hộ giả trung đẳng, kém chút khiến linh hồn hắn xuất khiếu.

Nếu không phải bị Trấn Ma sơn trấn áp, căn bản không có cách dùng sức mạnh tổn thương Chu Văn, hắn coi như liều mạng đợi thêm mấy chục năm hoặc trăm năm, cũng phải xử lý Chu Văn trước, tiêu tan cơn giận trong lòng.

Chu Văn thấy Sát Ma giận dữ phát ra uy thế như vậy, trong lòng không khỏi thất kinh:

-Cái tên này cũng phài nói khoác hoàn toàn, nói không chừng có thể liều mạng cùng Táng Tiên.

-Ngươi đừng nóng giận, nếu không bởi ngươi quá yếu, tại sao ngươi lại bị cầm tù tại đây?

Chu Văn muốn thử dò hỏi, xem có thu được bí mật nào không?

Thủ Hộ giả này tựa hồ đều tới từ những chủng tộc khác biệt, những Dị thứ nguyên chủng tộc kia chế tạo bọn chúng, để chúng ký kết khế ước cùng nhân loại, không biết có mục đích gì.


-Ngươi không cần biết, không muốn khế ước thì lăn đi, không nên quấy rầy Bản Ma nghỉ ngơi.

Sát Ma lạnh lùng nói.

-Chờ một chút, ta mới vừa nói ngươi bị người cầm tụ tại đây, ngươi lại không phản bác ta, chẳng lẽ nói, ngươi thật sự bị nhân loại chúng ta cầm tù tại nơi này?

Chu Văn đột nhiên phát hiện vấn đề, thời điểm hắn vừa mới nói, chẳng qua dùng từ vô ý thức.

Nhưng theo góc độ Sát Ma mà nói, hắn xem thường nhân loại như vậy, nghe Chu Văn dùng từ như vậy, hẳn phải phản bác mới đúng.

Chu Văn chờ trong chốc lát, Sát Ma lại không phản ứng.

-Không thể nào, cái tên này thật sự bị nhân loại cầm tù? Nhìn hắn ngu ngu ngốc ngốc, không phải trúng âm mưu quỷ kế của nhân loại mới bị cầm tụ tại đây chứ?

Chu Văn càng nghĩ càng thấy đúng.

Nhưng hắn nó vài câu, Sát Ma lại không phản ứng chút nào, xem ra muốn bỏ lơ hắn.

Chu Văn muốn nghe ngóng tình hình, thấy nơi này không có thứ gì khác, Chu Văn đành lui ra ngoài trước, về Ngọc Hoàng đỉnh.

-Đáng tiếc, trên người ta có quá nhiều bí mật, bằng không khế ước cùng Sát Ma, cũng là một lựa chọn tốt, thực thực tên kia xác thực không tầm thường.

Chu Văn cũng chỉ nghĩ như vậy.

Trên người hắn quá nhiều bí mật, tuyệt đối không thể để một sinh vật có ý thức tự chủ như Thủ Hộ giả bên người.

Chu Văn mượn lực lượng cấm kỵ Trấn Ma thú rèn luyện Chư Thần Hồi Tỵ, tình cờ rảnh rỗi, lại chạy tới xem Sát Ma một chút, thử nói chuyện phiếm cùng hắn, muốn thăm dò thêm một chút tin tức.

Đáng tiếc Sát Ma biết hắn không nguyện ý khế ước về sau, cũng không để ý đến hắn, tình cờ nói vài câu, cũng không tiết lộ bí mật gì.

Trong lúc này, Chu Văn còn phát hiện một sự kiện, cửa Trấn Ma đại điện, quả nhiên không cần va chạm toàn lực, chỉ cần nhẹ nhàng đụng vào có thể mở.

-Hố ta vui lắm sao?

Chu Văn nghiến răng nghiến lợi, tuy nhiên lại không làm gì được.

Hiện tại Chu Văn thấy rõ, Vương Minh Uyên với mấy tên đồ đệ của hắn, chẳng tên nào nghiêm chỉnh, đối bọn hắn mà nói, tuyệt đối không thể tin hoàn toàn.

Trong game, Chu Văn thử tiến vào Trấn Ma đại điện, phương pháp của Vương Minh Uyên lại hữu hiệu, trong trò chơi cũng có kén đen và Sát Ma.

Có điều Sát Ma trong trò chơi, lại không biết nói chuyện, cũng không có cách nào trao đổi.

-Sát Ma, ngươi đã nghe nó có vị Thủ Hộ giả nào, trong danh tự có chữ Đế không?


Chu Văn một mực hoài nghi, Đế đại nhân khả năng cũng là một vị Thủ Hộ giả.

Thần thoại sinh vật bình thường, tựa hồ không có IQ cao như Đế đại nhân vậy.

-Thủ Hộ giả dùng từ Đế vi danh tự nhiên có, có điều so với ta, còn kém xa lắc.

Sát Ma lạnh lùng nói.

Chu Văn tới nhiều lần, Sát Ma cũng có chút nhàm chán, thình thoảng chém gió vài câu với Chu Văn.

-Bên trong Thủ Hộ giả dùng chữ Đế vi danh, có nữ tính không?

Chu Văn lại hỏi.

-Dĩ nhiên có, có điều coi như mạnh nhất U Minh Nữ Đế, cũng không phải đối thủ của ta.

Sát Ma nói.

Chu Văn đã quen thuộc với loại tính cách tự biên tự diễn của Sát Ma, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, tiếp tục hỏi dò:

-Trước kia ta đi Kỳ sơn, đã gặp một Thủ Hộ giả tự xưng là Đế đại nhân, không biết ngươi biết nàng là vị nào không?

-Kỳ sơn là chỗ nào?

Sát Ma cau mày nói.

-Đại khái đó là di tích Triều Ca trong truyền thuyết, nói đó có Lộc đài…

Chu Văn tiết lộ một chút sự tình liên quan đến Kỳ sơn.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.