Chương trước
Chương sau




Chu Văn quyết định lại nếm thử một chút, hiện tại Chư Thần Hồi Tỵ đã đạt đỉnh, lực lượng cấm kỵ trong Hoàng Tuyền thành đã vô pháp giúp nó tăng lên.

Nếu lực lượng cấm kỵ Phu Tử bình địa thật sự có thể giúp Chư Thần Hồi Tỵ tấn thăng Hoàn Mỹ Thể, thì cái này chính là Mệnh hồn Hoàn Mỹ Thể đầu tiên của Chu Văn.

Lại đến thời gian đọc sách trên Phu Tử bình địa, Chu Văn cắn răng, tiếp tục đi về phía trước.

Quý Tỷ thấy vết thương trên người Chu Văn tựa hồ khá tốt, cười nói:

- Lần này ngươi tới Phu Tử bình địa, vạn lần không nên sử dụng Nguyên Khí quyết Đạo gia.

Lời Quý Tỷ vừa nói ra, Chu Văn không biết nên nói cái gì mới tốt.

Những người khác đều nở nụ cười, Chu Văn ở chỗ này dưỡng mấy ngày thương, bọn họ trên cơ bản đều nhận biết Chu Văn, biết sự tình Chu Văn sự tình Chu Văn sử dụng Nguyên Khí quyết Đạo gia bị thương.

Quý Tỷ còn muốn nói cái gì, thời gian đọc sách đã bắt đầu.

Lực lượng thần bí bao phủ Phu Tử bình địa, tất cả mọi người đột nhiên ngồi xuống, nghiêm trang bắt đầu đọc diễn cảm văn chương bọn hắn không biết ý nghĩ của nó là gì?

Bản thân Chu Văn là một trong số đó, có điều hắn vừa đọc được hai câu, Nguyên Khí quyết đã hoán đổi thành Đạo quyết.


Oanh!

Phảng phất như linh hồn oanh kích, Chu Văn chỉ cảm thấy linh hồn chấn động, thân thể không tự chủ được quẳng bay ra ngoài, hung hăng ngã trên thềm đá, lại lăn thêm một đoạn lúc này mới khống chế được thân thể của mình.

Thương thể lần này của hắn còn nặng hơn lần trước, nhưng Chu Văn lại kinh hỉ phát hiện thương thể Ngọc Anh lần này nhẹ hơn lần trước nhiều, có vẻ năng lực của nó được tăng cường sau lần trước.

- Chẳng lẽ nói, phương pháp này thực sự hữu dụng?

Trong lòng Chu Văn kinh hỉ.

Một giờ sau, đám người Quý Tỷ xuống Phu Tử bình địa, đi ngang qua chỗ Chu Văn đang nghỉ ngơi dưỡng thương, Quý Tỷ có chút trách cứ nói:

- Tiểu Chu, ta không phải đã nói với ngươi, ở Phu Tử bình địa tuyệt đối không được sử dụng Nguyên Khí quyết Đạo gia, tại sao ngươi không nghe?

Chu Văn vội vàng nói:

- Quý Tỷ, ta biết tại Phu Tử bình địa không thể sử dụng Nguyên Khí quyết Đạo gia, có điều tính tình ta không tốt, càng chuyện không nên làm, ta càng cố tính làm.

- Ngươi tiểu tử này….

Quý Tỷ tức khắc hết chỗ nói.

- Quý Tỷ, ngươi đừng động hắn, tiểu tử này đầu óc có vấn đề.

- Quản hắn làm cái gì, không có việc gì để làm, ta thấy hiện tại Liên bang sinh hoạt tốt quá hay sao, mà lại có thanh niên vô công rồi nghề, làm những chuyện đâu đâu thế này?

- Người trẻ tuổi thích tìm điều kích thích, ta có thể hiểu, ngày trước khi ta tầm tuổi này, mẹ ta nói nữ hài ngủ cùng nam nhân sẽ sinh hài tử, khi đó ta không nghe, kết quả…

Mấy ngày tiếp theo, trên Phu Tử bình địa xuất hiện người trẻ tuổi mang theo Tiểu điểu và linh dương, mỗi lần đến thời gian đọc sách, đều bị quăng ra ngoài.

Quý Tỷ mới đầu còn khuyên vài câu, có điều Văn không nghe, thời gian dài nàng cũng thành thói quen.

- Quý Tỷ, ngươi nói tên tiểu tử kia có phải ngốc thật hay không? Không có việc gì tự nhiên đối nghịch lực lượng Phu Tử bình địa, cái này không phải tự mình chịu tội sao? Thật nhàm chán.

Sau khi thời gian đọc sách chấm dứt, một nữ hài trẻ tuổi cùng Quý Tỷ rởi đi, thời điểm đi qua chỗ Chu Văn bên đường, nữ hài kia nhìn Chu Văn, sau khi đi xa nói với Quý Tỷ.

Quý Tỷ cười nói:


- Tiểu Chu nào có nhàm chán, hắn là một tiểu tử tốt, ta thấy hắn làm vậy hẳn có lý do.

- Lý do gì, ta thấy hắn quá nhàn sinh sự.

Tiểu nữ hài dừng một chút, lại tiếp tục nói:

- Tại sao lại có người nhàm chán như vậy, nếu mỗi người đều giống Hứa Cùng, thổ địa Liên bang cũng không bị Dị thứ nguyên sinh vật xâm lấn.

Thời điểm nói chuyện, đôi mắt tiểu nữ hài không khỏi nhìn về phía một thanh niên đằng trước.

Người thanh niên khí vũ hiên ngang, mày kiếm mắt sáng, xác thực là một người trẻ tuổi phi thường soái ca.

Hứa Cùng là tồn tai vô cùng nổi danh tại Ngũ Long khẩu, hắn tu luyện hạo thiên chính khí, mới 27 tuổi tấn thăng Sử thi, trong khu vực này không người trẻ tuổi nào ưu tú hơn hắn.

Hứa Cùng có thể được tiểu nữ hài kia mến mộ, cũng không khó lý giải.

Quý Tỷ cười nói:

- Hứa Cùng xác thực không tồi, nhưng nam nhân quá ưu tú, sẽ có rất nhiều người theo đuổi. Không bằng ngươi suy xét Tiểu Chu một chút, ta thấy tiểu tử kia không tồi, bộ dáng cũng rất thanh tú, tuổi cùng ngươi cũng không khác lắm, hiện tại cũng không có người tranh đoạt với ngươi.

- Hừ, nam nhân nhàm chán, ta vẫn còn đang chướng mắt đây này, bạn trai của ta, nhất định phải là nam nhân ưu tú như Hứa Cùng.

Nữ hài bĩu môi, quay đầu lại nhìn Chu Văn đang ngồi trên đường núi, thấy hắn kém xa Hứa Cùng khí vũ hiên ngang.

Quý Tỷ cười như không cười nói:

- Tiểu nữ hài đều thích nam nhân như Hứa Cùng, điều này có thể hiểu. Chờ ngươi đến tuổi ta, có lẽ mới cảm thấy, nam nhân có chút đặc biệt sẽ hứng thú hơn.

- Có lẽ vậy, có điều nam nhân như vậy, ta chẳng thấy hắn thú vị tẹo nào.

Nữ hài thấy Chu Văn đang ngồi trên núi ngủ thiếp, quần áo không chỉnh chu, còn có một con Tiểu điểu nhảy tới nhảy lui trên người hắn, thật giống người giang hồ bán nghệ, thật sự nhàm chán.

Một ngày lại một ngày trôi qua, sau mỗi lần Ngọc Anh bị đả kích, đều khiến Chu Văn cảm giác nó sắp đột phá, tuy rằng loại cảm giác này thực chân thật, nhưng dù sau chân thực đến đâu cũng chỉ là ảo giác, nó vẫn chưa tấn thăng Hoàn Mỹ Thể.

- Kỳ quái, rõ ràng ta cảm thấy nó có thể tấn thăng Hoàn Mỹ Thể, tại sao cuối cùng nó lại không tấn thăng? Rốt cuộc còn thiếu cái gì?

Chu Văn tự hỏi vấn đề này.


Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc nghĩ đến khả năng.

Lúc trước Bách Vô Cấm Kỵ là một viên Tinh thể, sau khi nó phát nổ, mới dựng dục ra Chư Thần Hồi Tỵ Ngọc Anh.

Chu Văn đang suy nghĩ, có phải Ngọc Anh phải phá rồi lại lập, mới có thể tấn thăng Hoàn Mỹ Thể, như vậy mỗi lần Ngọc Anh bị thương, bản thân hắn mới cảm giác sắp đột phá.

Nhưng theo thân thể Ngọc Anh khép lại, loại cảm giác đột phá này lại biến mất.

Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, cái này tựa hồ chỉ có một khả năng, để Ngọc Anh phá toái, điều này thực sự quá mạo hiểm, vạn nhất hắn suy đoán không đúng, Ngọc Anh thật sự bị hủy, vậy xong đời.

Cho nên Chu Văn còn đang do dự, có nên để Ngọc Anh phá toái không?

Lại đến thời gian đọc sách, đám người Quý Tỷ lại đến Phu Tử bình địa, rất nhiều người đi qua chào hỏi Chu Văn, bởi Chu Văn đã ở đây hơn nữa tháng, người thường xuyên đến Phu Tử bình địa đã quen mặt hắn.

Có điều đại đa số người đều cảm thấy Chu Văn có điểm ngốc nghếch, tất cả chỉ nói đùa với hắn thôi, cũng không có ác ý gì.

Quý Tỷ chào Vương Chi Thán Tức, sau đó tiến lên Phu Tử bình địa, vừa đi vừa hỏi:

- Tiểu Chu, hôm nay ngươi còn muốn vận chuyển Nguyên Khí quyết Đạo gia sao?

- Đúng.

Chu Văn gật đầu nói.

Mọi người ngồi xếp bằng trên Phu Tử bình địa chờ thời gian đọc sách, Chu Văn vô tâm nói chuyện phiếm, Quý Tỷ cùng nữ hài bên cành hàn huyên rôm rả.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.