Chương trước
Chương sau




Thời điểm đến thời gian đọc sách, tất cả mọi người không tự chủ được ngồi xuống, bắt đầu đọc diễn cảm.

Mặc dù ý thực mọi người đều tình táo, tuy nhiên lại không khống chế bản thân, cũng không khống chế miệng mình, chỉ đợi thời gian kết thúc về sau, mới có thể tự do chuyển động.

Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ đọc sách, cái gì cũng không làm được.

Chu Văn đang suy nghĩ có nên lợi dụng lực lượng quy tắc Phu Tử bình địa đánh nát Ngọc Anh, sau đó Phá rồi lại lập hay không, lại đột nhiên thấy một thân ảnh theo đường núi xuống, tốc độ nhanh kinh người.

Nhìn kỹ, nó là một đầu Hầu tử, chẳng qua nó có chút khác so với những con khác, Hầu tử bình thường chỉ cao tầm một mét năm một mét sáu, coi như Truyền kỳ Hầu Vương cùng lắm cao mét chín.

Nhưng đầu Hầu tử này, thân lại cao gần ba mét, tướng mạo khá hung ác, một đôi mắt lóe hồng quang, toàn thân lông tóc như hắc thiết tia, nhìn về nơi xa như lệ quỷ.

Đám người Quý Tỷ cũng phát hiện ra đầu Huyết Nhãn Hắc Hầu kia, đều hơi kinh ngạc, có điều không ai lo lắng.

Coi như đầu Huyết Nhãn Hắc Hầu là Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, chỉ cần nó tiến vào Phu Tử bình địa, sẽ bị lực lượng Phu Tử bình địa ảnh hưởng như nhân loại, đều ngồi xuống đọc sách.


Trước kia cũng phát sinh những chuyện tương tự, có đám Hầu tử ngộ ngập Phu Tử bình địa, đều giống nhân loại ngồi xuống đọc sách, không hề uy hiếp đến người đọc sách ở đây.

Nhưng Huyết Nhãn Hắc Hầu vừa vào Phu Tử bình địa, tất cả mọi người đều hoàn toàn biến sắc, lộ ra vẻ kinh hãi.

Huyết Nhãn Hắc Hầu lại không hề ngồi xuống, hốc mặt nó bốc huyết quang, từng bước tiến về phía nhân loại, răng nanh trong miệng lộ ra, biểu lộ muốn thôn phệ tất cả mọi người.

Tất cả mọi người quá sợ hãi, nhưng bọn hắn lại không thể động đậy, chỉ có thể trơ mặt nhìn đầu Huyết Nhãn Hắc Hầu đi tới.

Biểu tình của tất cả mọi người đều rất quái dị, trên mặt vẫn mang bộ dáng đàng hoàng chừng chạc, gật gù đọc sách, nhưng bên trong ánh mắt và thah âm lại tràn đầy vẻ hoảng hốt, thậm chí còn nghe được tiếng khóc của vài người.

Nếu bọn hắn có thể di động, chỉ sợ đã sớm chạy không dám ngoảnh mặt lại.

Đặc biệt là ba người gần Huyết Nhãn Hắc Hầu nhất, biểu tình của bọn họ như bị người trói nhét shit vào mồm, khó chịu không nói ra lời.

Huyết Nhãn Hắc Hầu từng bước đi tới, nhìn từng bước chân nặng nề của nó, Chu Văn biết có lẽ nó vẫn bị lực lượng Phu Tử bình địa ảnh hưởng, chẳng qua lực ảnh hưởng không nghiêm trọng như bọn hắn mà thôi.

Ngay tại thời điểm Huyết Nhãn Hắc Hầu sắp đến gần đám người kia, đột nhiên thấy một nam nhân đứng lên, nhìn về phía Huyết Nhãn Hắc Hầu quát to một tiếng:

- Thánh địa Phu Tử bình địa, há lại cho ngươi làm bẩn, còn không mau lui ra ngoài.

Chu Văn có chút kinh ngạc, không ngờ lại có người trong thời gian đọc sách đứng lên, nhìn kỹ phát hiện người kia là Hứa Cùng.

Lúc này Hứa Cùng, toàn thân tỏa ra một loại khí, loại khí kia vô hình vô chất, không chói lóa như Thần quang, không hùng vĩ như Phật quang, nhưng lại mang một loại khí thế khó diễn tả bằng lời.

Tất cả mọi người vui mừng quá đỗi, vốn tưởng phải chết không nghi ngờ, không ngờ Hứa Cùng lại đứng lên đối kháng cùng Huyết Nhãn Hắc Hầu, lần này mọi người đều cảm thấy được cứu rỗi.

Hứa Cùng là Sử thi cường giả, hẳn có thể giết chết được đầu Huyết Nhãn Hắc Hầu kia, dù sao phụ cận Phu Tử bình địa chưa bao giờ xuất hiện qua Dị thứ nguyên sinh vật cao cấp.

Huyết Nhãn Hắc Hầu không bởi khí thế và lời quát của Hứa Cùng mà lưu lại, ngược lại biến càng thêm hung ác, trong mắt huyết quang lóe lên, thân thể hùng tráng vượt qua tốc độ âm thanh, mang theo âm thanh đôm đốp, một quyền cuồng bạo đánh về phía Hứa Cùng.


- Thiên địa có chính khí, tâm đang thì khí thịnh. . .

Mỗi một câu một chữ của Hứa Cùng phảng phất có lực lượng thần kỳ gia trì, theo thanh âm của hắn, Hạo thiên chính khí trên người lại càng thêm cường đại, cả người phảng phất như bị một cỗ lực lượng bao lấy.

Lúc Huyết Nhãn Hắc Hầu vọt đến trước mặt hắn trong tích tắc, bàn tay Hứa Cùng đồng thời cũng mang theo một cỗ lực lượng như rồng như biển đánh về phía Huyết Nhãn Hắc Hầu.

- Nguyên Khí kỹ thật hùng hậu…

Chu Văn hơi kinh ngạc, bởi lực lượng một chưởng lực này của Hứa Cùng, bên trong cấp độ Sử thi, đã là tồn tại đỉnh cấp.

Oanh!

Chưởng lực của Hứa Cùng va chạm với móng vuốt Huyết Nhãn Hắc Hầu, sinh ra sóng xung kích kinh khủng, đem những người bên cạnh đụng trái ngã phải, còn bản thân Hứa Cùng lại như diều đứt dây, bay ra ngoài đâm vào vách đá, miệng phun máu tươi, vùng vẫy mấy lần, đứng lên sau đó ngồi xuống xếp bằng, một bên ói máu một bên niệm cổ văn.

Trong lòng tất cả mọi người chợt lạnh, Hứa Cùng có thể mạnh mẽ chống lại lực lượng Phu Tử bình địa, theo bọn hắn nghĩ đây đã là tồn tại vô địch, nhưng Hứa Cùng cường đại như vậy, lại bị Huyết Nhãn Hắc Hầu nhất kích đánh trọng thương, khiến Hứa Cùng mất đi năng lực chống lại lực lượng thần bí trong Phu Tử bình địa, hiện tại cũng giống bọn hắn, chỉ có thể ngồi đọc sách.

Mọi người kinh hãi muốn chết, nhưng chỉ có thể ngồi chỗ đó đọc chậm, lời nói cùng chữ viết đã vô phương miêu tả tâm tình của bọn họ lúc này.

Huyết Nhãn Hắc Hầu gào thét một tiếng, duỗi ra móng vuốt, lao về phía một người trước mặt, móng vuốt của nó như dao găm bén nhọn, nếu bị nó vồ trúng, chỉ sợ thân thể xuất hiện thêm năm cái lỗ máu.

Chu Văn khẽ nhíu mày, bên trong Phu Tử bình địa không cách nào sử dụng Phối sủng, ngay cả thân thể và Nguyên Khí quyết đều bị áp chế, căn bản không triệu hoán ra Phối sủng.

- Hai tên gia hỏa kia đứng bên ngoài làm cái gì đấy? Còn chưa lên hỗ trợ?

Chu Văn phát hiện Tiểu điểu và linh dương đứng xa xa trên đường núi, đang nhìn về phía bên này, tuy nhiên lại không có ý định đến hỗ trợ, tựa như đang xem kịch.

Trong lòng Chu Văn không khỏi mắng to:

- Ta mất công nuôi các ngươi lâu như vậy, các ngươi lại đứng bên ngoài xem kịch, không biết đây là tính huống nguy hiểm chết người sao?


- Không đúng, bọn hắn tu luyện đều là Nguyên Khí quyết Nho gia, nhưng ta lại không giống, ta có thể đổi thành Đạo quyết, sẽ bị lực lượng Phu Tử bình địa đánh bay ra ngoài.

Chu Văn tâm niệm vừa động, ngay lập tức không do dự nữa, hoán đổi Nguyên Khí quyết Đạo quyết.

Nguyên bản Chu Văn tính toán sau khi ra ngoài, lại nghĩ biện pháp trở lại cứu bọn hắn, nhưng Chu Văn lại phát hiện, cự ly đám người Quý Tỷ lại quá gần Huyết Nhãn Hắc Hầu, chờ hắn quay trở lại, chỉ sợ không còn kịp nữa.

- Thôi được rồi, ngược lại vốn dự định thử một lần để Ngọc Anh phá rồi lại lập, vậy hiện tại làm luôn.

Chu Văn hoán đổi Đạo quyết trong tích tắc, Ngọc Anh bộc phát toàn bộ lực lượng trong nháy mắt.

Oanh!

Lực lượng kinh khủng bên trên Phu Tử bình địa như Cửu Thiên Thần Lôi đánh vế phía Chu Văn, Ngọc Anh thứa nhận sức mạnh cấm kỵ kinh khủng oanh kích.

Thân thể Chu Văn ngồi dưới đất bất động, cưỡng ép sức mạnh cấm kỵ kinh khủng kia, thừa dịp thân thể có thể di động trong tích tắc, rút đao chém về phía Huyết Nhãn Hắc Hầu.

Đám người đang tuyệt vọng, người đứng mũi chịu sào, đã nhận mệnh nhắm mắt lại.

Tuy nhiên lại có một đạo Huyết sắc quang đoàn lóe lên, khiến thân thể Huyết Nhãn Hắc Hầu bị trực tiếp chém thành hai nửa, ầm ầm đổi xuống hai bên.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.