Chương trước
Chương sau




Lực lượng Bạo Quân Bỉ Mông khôn cùng, một tay nó cắm chặt Đằng kiếm, thân Đằng kiếm trong tay nó không khác chiếc đũa.

Bạo Quân Bỉ Mông đột nhiên dùng lực, kết quả Đằng kiếm vẫn không hề nhúc nhích, không hề bị rút ra.

Lại dùng hai lần lực, vẫn chưa rút ra ngoài, tính tính Bạo Quân Bỉ Mông nóng nảy, hai tay cùng nhau bắt lấy Đằng kiếm, tựa như kéo co, hai chân dùng sức chống đỡ phía dưới, hai tay mãnh lực nhổ lên.

Chu Văn giật mình phát hiện, Bạo Quân Bỉ Mông dùng hết toàn lực vẫn không rút nổi Đằng kiếm ra ngoài, chẳng qua phần mộ kia bị nó rút hơi lay động một chút, nhưng thanh Đằng kiếm tuyệt đối không động chút nào.

- Đây là loại tình huống gì?

Chu Văn không khỏi kinh ngạc, biết mình khẳng định gặp may, lần đầu đã đụng phải một thanh kiếm bất phàm.

Nhưng hiểu biết của hắn đối với Cổ Kiếm mộ quá ít, nên hắn cũng không biết tình huống này rốt cuộc thế nào?

Suy nghĩ một chút, Chu Văn lệnh Bạo Quân Bỉ Mông sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối, muốn dùng man lực cưỡng ép rút thanh Đằng kiếm này ra.


Ầm ầm!

Sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối, thân thể Bạo Quân Bỉ Mông trở nên nặng nề hơn, hai chân càng lún sâu vào lòng đất.

Chỉ thấy hai tay Bạo Quân Bỉ Mông dùng lực, đột nhiên nhổ một cái.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Chu Văn trợn mắt há hốc mồm mà phát hiện, những mộ phấn lớn nhỏ phụ cận bốn phía, lúc này lại kịch liệt rung rẩy, như là động đất.

Nhưng trên thân Bạo Quân Bỉ Mông gân xanh nổi lên cuồn cuộn, mãnh lực rút kiếm, kết quả Đằng kiếm vẫn cắm gắt gao bên trong phần mộ, tựa như mọc rễ bên trong.

Bạo Quân Bỉ Mông không ngừng phát lực, dưới trạng thái Lực Lượng Tuyệt Đối gia trì, phần mộ bốn phía lay động càng ngày càng lợi hại, đủ loại kiếm khí bên trên phần mộ, đều phát ra thanh âm kiếm minh, trong lúc nhất thời vạn kiếm tề minh, khắp nơi đều vang lên thanh âm kiếm ngân vang vọng.

Chỉ có Đằng kiếm kia, vẫn vô thanh vô tức, không hề lay động.

Chu Văn thấy lực lượng Bạo Quân Bỉ Mông đã phát huy tới cực hạn, toàn bộ Cổ Kiếm mộ như dắp bị địa chấn chao đảo, nhưng thanh Đằng kiếm kia vẫn y nguyên không lay động, nên Chu Văn biết rõ khả năng rút được Đằng kiếm rất thấp.

Trong lòng Chu Văn hơi động, mệnh lệnh Bạo Quân Bỉ Mông từ bỏ Đằng kiếm, chạy về phía phần một bên cạnh, trực tiếp rút một thanh đại kiếm bên trên phần mộ kia.

Đại kiếm vừa ra, thân kiếm lập tức bắn ra hỏa diễm kinh khủng, chẳng qua hỏa diễm kia trước mặt Bạo Quân Bỉ Mông không đáng chú ý, đến bề ngoài của hắn cũng không đốt được, bị Bạo Quân Bỉ Mông há miệng hút hết, nhai nhai răng rắc răng rắc mấy lần, cuối cùng nuốt vào bụng.

- Giết chết Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật Liệt Hỏa đại kiếm…

Chu Văn thấy trò chơi nhắc nhỏ, có điều đại kiếm đã bị Bạo Quân Bỉ Mông trực tiếp nuốt xuống, không lưu lại bất cứ thứ gì.

Bạo Quân Bỉ Mông buông lỏng Đằng kiếm về sau, địa chấn trong Cổ Kiếm mộ dừng lại, Bạo Quân Bỉ Mông đến một phần mộ khác, đồng thời rút ra hai thanh cổ kiếm, sau đó trực tiếp cho hai thanh kiếm kia đụng nhau, khiến chúng vỡ đôi.

Bạo Quân Bỉ Mông một bên vọt tới trước một bên điên cuồng rút kiếm nhai nát, căn bản khôn cho Kiếm khí có thể ngăn cản nhất kích của nó, trong chốc lát nó đã bẻ gãy hơn bốn mươi thanh kiếm.


Chu Văn một mực nhìn nhắc nhở trò chơi, chủ yếu tuôn ra một chút Thứ nguyên kết tinh, có điều cao nhất giới hạn cấp độ Sử thi, vẫn chưa phát hiện Thần thoại Kiếm khí.

Kiếm khí bên trong Cổ Kiếm mộ có thể lên tới hàng vạn, Bạo Quân Bỉ Mông Mông từng thanh từng thanh rút ra, đều không gặp phải tình huống tương tự Đằng kiếm, toàn bộ tùy tiện có thể rút ra.

Hiện tại Chu Văn có thể xác định, đây không phải Cổ Kiếm mộ trong trò chơi có vấn đề, mà hắn trùng lớn, lần đầu tiên đã gặp phải một thanh kiếm bất phàm.

Đáng tiếc Chu Văn cũng không hiểu gì về kiếm, bất luận nhìn thế nào, Đằng kiếm chẳng có điểm gì đặc sắc, không khác một cây đằng tử bao nhiêu.

Bẻ gãy hơn hai trăm thanh kiếm khí, Chu Văn lệnh Bạo Quân Bỉ Mông quay lại rút thanh Đằng kiếm này, kết quả vẫn như cũ, Bạo Quân Bỉ Mông điên cuồng dùng sức, khiến cho Cổ Kiếm mộ phát sinh động đất, nhưng Đằng kiếm vẫn không nhúc nhích.

Chu Văn đành phải tạm thời từ bỏ ý định rút Đằng kiếm, để Bạo Quân Bỉ Mông tiếp tục đi rút thanh kiếm khác, thử xem có thu hoạch gì không?

Rút ra rút ra, có một thanh kiếm sau khi bị rút, lại không bị Bạo Quân Bỉ Mông trực tiếp đánh gãy, Thần quang trên thân kiếm lóe lên, lại xoẹt qua gây thương tích cho Bạo Quân Bỉ Mông, trốn thoát.

Trong lòng Chu Văn kinh ngạc, Bạo Quân Bỉ Mông đã vận dụng Lực Lượng Tuyệt Đối, mà thanh kiếm kia có thể làm bị thương nó, mặc dù chỉ là vết thương ngoài da, nhưng đủ chứng minh nó bất phàm.

Sau khi thanh kiếm tránh né, nó nhanh chóng vây quanh Bạo Quân Bỉ Mông bay lượn, mà thỉnh thoảng lại phát ra kiếm quang tấn công kích Bạo Quân Bỉ Mông.

Chẳng qua những đòn kiếm quang kia, lại bị Bạo Quân Bỉ Mông trực tiếp đập nát, căn bản không đả thương được nó chút nào.

Chu Văn nhìn kỹ thanh kiếm kia, lại chỉ thấy kiếm quang, mà không nhìn thấy kiếm thể, trong lòng càng thêm kỳ lạ, sử dụng năng lực Đế Thính quan sát tỉ mỉ, lập tức phát hiện, thanh kiếm kia lại vô hình.

Thanh kiếm kia tựa như trong suốt, chỉ có thể thấy kiếm quang, lại không nhìn thấy thân kiếm, có điều Chu Văn có thể khẳng định, thanh kiếm kia là thực thể, không phải linh thể, càng không phải kiếm quang thuần túy.

- Vô hình kiếm sao? Thú vị.

Thời điểm Chu Văn đang đánh giá thanh kiếm kia, đã thấy Bạo Quân Bỉ Mông rống giận.

Vô hình chi kiếm quá nhanh, Bạo Quân Bỉ Mông mấy lần xuất kích đều không thể bắt được nó, dưới cơn nóng giận, toàn lực bùng nổ Lực Lượng Tuyệt Đối, tạo hấp lực như hắc động, lập tức khiến tốc độ thanh kiếm kia đại giảm.


Bạo Quân Bỉ Mông cuồng xông mà tới, bắt lại Vô hình chi kiếm, mà thân kiếm kia lại hết sức sắc bén, lại cắt vỡ lòng bàn tay Bạo Quân Bỉ Mông, khiến huyết dịch theo khe bàn tay chảy xuống.

Nhưng Bạo Quân Bỉ Mông lại không quan tâm, hai tay nắm lấy thân Vô hình chi kiếm, điên cuồng dùng sức, muốn đem nó bẻ gãy.

Chu Văn không thấy bộ dáng Vô hình chi kiếm dài ngắn thế nào, có điều hai tay Bạo Quân Bỉ Mông chậm rãi bẻ cong, thời điểm hai móng vuốt sắp đụng vào nhau, chỉ nghe rắc một tiếng, như tiếng thép cứng bẻ gãy.

Một giây sau, Chu Văn nhìn thấy thông báo nhắc nhở trong trò chơi.

- Giết chết Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật Hàm Quang kiếm, phát hiện trứng Phối sủng.

Chu Văn vui mừng quá đỗi, gặp phải Thần thoại kiếm khí đã nằm trong dự liệu, có điều hiện tại lại tuôn ra trứng Phối sủng, khiến Chu Văn hết sức ngoài ý muốn, dù sao lúc trước vận khí của hắn không tốt như vậy.

Tầm mắt dò xét chỗ Hàm Quang kiếm bị bẻ gãy, lại không nhìn thấy trứng Phối sủng, lập tức tỉnh ngộ, bởi rất có thể trứng Phối sủng Hàm Quang kiếm cũng vô hình không nhận ra.

Vội vàng dùng Đế Thính quét qua, lập tức phát hiện chỗ trứng Phối sủng, ngay bên cạnh Bạo Quân Bỉ Mông.

- Ta đã có Ẩn Hình Y, hiện tại lại có một thanh Hàm Quang kiếm này, chẳng lẽ ông trời chú định ta trở thành một tên tuyệt thế thích khách?

Chu Văn một bên nhặt trứng Phối sủng Hàm Quang kiếm, một bên đắc ý nghĩ.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.