Chương trước
Chương sau




- Ngài thật sự chịu dùng Băng Tằm Cổ Vương đổi Cổ Mạn Lệ?

Tiêu Thiên Phóng sợ Chu Văn bị Độc Cô Trùng thuyết phục, vội vàng hỏi.

- Vậy phải xem Cổ Mạn Lệ của ngươi có điểm gì khiến ta hứng thú hay không, ta nhìn qua thấy có chút đặc biệt so với những Cổ Mạn Lệ ta đã thấy trước đó. Nói một chút, nàng có chỗ đặc biệt nào.

Chu Văn muốn dẫn dụ Tiêu Thiên Phóng vào cuộc, thứ hai cũng muốn hiểu rõ một chút sự tình liên quan đến Cổ Mạn Lệ.

- Cái này…

Tiêu Thiên Phóng có chút lưỡng lự, dù sao cũng không thể xác định Chu Văn sẽ dùng đôi Băng Tằm Cổ Vương kia đổi Cổ Mạn Lệ kia không, nếu nói hoàn toàn lai lịch Cổ Nữ Cổ Mạn Lệ rõ ràng, Chu Văn lại không đổi, vậy hắn thiệt lớn.

- Sư thúc, ngươi muốn Cổ Mạn Lệ, Độc Cô gia chúng ta có rất nhiều, như vậy đi, ngươi cùng ta trở về, ngươi dùng Băng Tằm Cổ Vương đổi với Độc Cô gia chúng ta, hai Băng Tằm Cổ Vương đổi hai Cổ Mạn Lệ, muốn chủng loại gì, tất cả Cổ Mạn Lệ của Độc Cô gia ta để ngươi tùy ý lựa chọn.

Độc Cô Trùng nói.

- Đại ca.

Tiêu Lục Kỳ có chút gấp, nhìn về phía Tiêu Thiên Phóng.

Tiêu Thiên Phóng cắn răng, nói với Chu Văn:


- Đầu Cổ Mạn Lệ của ta không dám nói tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, thế nhưng quả thật có chỗ phi phàm, thậm chí có thể nói độc nhất vô nhị, coi như toàn bộ Liên bang không có đầu thứ hai, nếu ngài thật sự muốn, có thể nói chuyện riêng một chút?

- Nơi này không có người ngoài, có lời gì không thể trước mặt nói sao?

Chu Văn hỏi.

Tiêu Thiên Phóng nói:

- Ngài không bắt buộc phải đổi đầu Cổ Mạn Lệ này của ta, mà coi như thay đổi, Cổ Mạn Lệ này thuộc về ngài, ngài cũng không muốn ngoại nhân biết bí mật của nàng đúng không?

- Nói có đạo lý, vậy được rồi.

Chu Văn khẽ gật đầu.

- Sư thúc, đầu Cổ Mạn Lệ kia thật không đáng bằng đôi Băng Tằm Cổ Vương kia, mà Độc Cô gia chúng ta thiếu gì Cổ Mạn Lệ, hà tất bỏ gần tìm xa?

Độc Cô Trùng có xúc động muốn kéo Chu Văn lại.

- Thôi đi, Cổ Mạn Lệ nhà ngươi ta đều gặp qua, đều không thú vị, ta thấy đầu Cổ Mạn Lệ này không giống bình thường.

Chu Văn nói.

- Nhãn lực của ngài thật tốt, mời tới đây.

Tiêu Thiên Phóng làm một cái thủ hiệu mời.

- Các ngươi đứng phụ cận chờ ta, ta đi xem một chút.

Chu Văn đối Lý Huyền cùng Độc Cô Trùng giao phó một câu, sau đó đi theo đám người Tiêu Thiên Phóng đến một doanh địa tạm thời trong sơn động phụ cận.

Tiêu Thiên Phóng cùng Tiêu Lục Kỳ thấy Chu Văn trên đường đi không thèm để ý chút nào, tựa hồ căn bản không thèm để ý bọn hắn có bố trí mai phục hay không, để bọn hắn càng phát giác Chu Văn chắc chắn vô cùng đáng sợ, không đem bọn hắn để trong lòng.

- Ngài xưng hô thế nào?

- Ta họ Chu.

Chu Văn thuận miệng nói.

- Chu lão, ngài nhất định là chuyên gia về Cổ Mạn Đồng, chắc ngài biết phương pháp luyện chế Cổ Mạn Lệ Cổ Mạn Đồng vô cùng đặc thù…

Tiêu Thiên Phóng thử thăm dò nói.


Chu Văn vung tay lên, xem thường nói:

- Ta mặc kệ Cổ Mạn Lệ ngươi lấy thế nào, ta chỉ muốn biết nàng có gì đặc biệt, ta chỉ cần vật độc nhất vô nhị, nếu không phải độc nhất vô nhị, cái này không có ý nghĩa gì?

Thấy Chu Văn không thèm để ý đến thủ đoạn luyện chế Cổ Mạn Lệ, Tiêu Thiên Phóng vừa cười vừa nói:

- Chu lão ngài quả nhiên là cao nhân tiền bối, kiến giải không phải người bình thường có thể so sánh. Cổ Mạn Lệ này của ta do một vị sư phụ luyện chế, bản thân Cổ Mạn Lệ có năng lực khác biệt so với Cổ Mạn Lệ bình thường, nàng không có năng lực vận chuyển bình thường, có điều nàng đối phó với Cổ trùng rất hiệu quả, thậm chí có thể độc lập bắt Thần thoại Cổ trùng.

- Chỉ vậy thôi sao?

Chu Văn lộ ra vẻ thất vọng.

Tiêu Thiên Phóng cắn răng tiếp tục nói:

- Thực không dám giấu giếm, hài nhi được luyện chế thành Cổ Mạn Lệ chính là Cổ Thần chuyển thế, bản thân trời sinh có tác dụng khắc chế Cổ trùng, do Tiêu gia chúng ta vô năng, không thể dưỡng nàng tốt, nếu chuyên gia như ngài bồi dưỡng, nói không chừng có thể kích phát toàn bộ năng lực của nàng, đến lúc đó nhất định phát huy tác dụng to lớn.

- Cổ Thần chuyền thế sao? Thú vị. Trước kia ta nghe nói có đôi vợ chồng nuôi Cổ, nghe nói đứa con trong bụng họ chính là Cổ Thần chuyển thế, không phải nó là Cổ Mạn Lệ chứ?

Chu Văn nói.

- Cái này…

Tiêu Thiên Phóng không thừa nhận cũng không có phủ nhận.

- Sự kiện kia ta cũng đã được nghe nói, vốn muốn đi qua nhìn một chút, xem có thể luyện thành Cổ Mạn Đồng hay không, kết quả trễ một bước.

Chu Văn nói.

- Ngài thật sự là người đồng đạo, ngài thật sự muốn đổi không? Hai đầu Băng Tằm Cổ Vương đổi Cổ Mạn Lệ?

Tiêu Thiên Phóng xác nhận lại một lần.

- Xem ra Cổ Mạn Lệ này chính là hài nhi kia luyện chế thành, khó trách ngươi cẩn thận như vậy.

Chu Văn nói xong, trực tiếp đặt Nguyên Kim hồ trên bệ đá, đầy trước mặt Tiêu Thiên Phóng:

- Nếu đây thật sự là Cổ Mạn Lệ luyện chế từ Cổ Thần chuyển thế, vậy Băng Tằm Cổ Vương ngươi nhận lấy trước đi.

- Ngài không ngại để ta xem Băng Tằm Cổ Vương bên trong một chút? Ta không phải không tin ngài, chẳng qua cái này liên quan đến hưng suy của Tiêu gia chúng ta…

Tiêu Thiên Phóng cẩn thận từng li từng tí hỏi, đến tình trạng này, hắn vẫn chú ý cẩn thận vô cùng.


- Trực tiếp mở ra là được, Nguyên Kim hồ này của ta bất phàm, Cổ trùng một khi đã bị khốn trụ, coi như Long Vương cổ cũng chạy không thoát.

Chu Văn không thèm để ý nói.

Tiêu Thiên Phóng nghe nói Nguyên Kim hồ này lợi hại như vậy, cầm lên xem xét tỉ mỉ, chẳng qua cảm thấy đúng một thứ tốt, nhưng không biết nó tốt ờ chỗ nào.

Tiêu gia nuôi Cổ, chỉ thể có bất nhập lưu, không tinh thông như Cổ Mạn Đồng, loại Cổ hồ do Độc Cô Trùng chế tác này, hắn làm thế nào biết được.

Tiêu Thiên Phóng chậm chạp không dám đánh mở, sợ mở ra về sau Băng Tằm Cổ Vương chạy trốn, hắn không nắm chắc có thể đào mệnh trước mặt chúng.

Có điều hắn nghĩ lại, Cổ Nữ Cổ Mạn Lệ tương liên với tính mạng hắn, Chu Văn muốn Cổ Nữ Cổ Mạn Lệ không thể hại hắn.

Tiêu Thiên Phóng nghĩ tới đây, cẩn thận từng li từng tí mở một cái khe trên Cổ hồ, theo khe hở kia nhìn thấy, quả nhiên thấy hai đầu Băng Tằm Cổ Vương nằm bên trong, nhưng lại bị Nguyên Kim hồ trói buộc, giãy dụa thế nào cũng không thoát được.

Tiêu Thiên Phóng lần này yên tâm, mở hoàn toàn nắp, hai đầu Băng Tằm Cổ Vương chỉ loay hoay bên trong, không thể leo ra ngoài.

- Không ngờ thế gian này lại có loại Cổ hồ này, hôm nay thật sự mở rộng tầm mắt.

Tiêu Thiên Phóng suy nghĩ một chút nói:

- Ngài đã có thành ý như vậy, ta cũng không dám lừa dối ngài, Cổ Mạn Lệ của ta luyện chế từ hài nhi chưa xuất sinh, có tác dụng khắc chế Cổ trùng cực mạnh, bên trong Cổ Mạn Lệ cũng là tồn tại đỉnh cấp, có thể coi như Cổ trùng và Cổ Mạn Lệ hợp thẻ, tồn tại độc nhất vô nhị, ngài tuyệt đối không hối hận.

- Quả nhiên ta không nhìn nhầm, đã như vậy, hai đầu Băng Tằm Cổ Vương kia thuộc về ngươi, mau giải trừ Bản Mệnh khóa, thả nàng ra.

Chu Văn nói.

Tiêu Thiên Phóng có chút thẹn thùng nói:

- Chu lão, Nguyên Kim hồ của ngài quá tốt, nhưng Tiêu gia chúng ta không cách nào so sánh, hiện tại chúng ta không có Cổ hồ chứa hai đầu Băng Tằm Cổ Vương này, nguyên bản chúng ta định dùng Cổ Mạn Lệ này khống chế chúng, hiện tại Cổ Mạn Lệ chuyển cho ngài, thực sự không có biện pháp khác, ngài có thể cho chúng ta mượn Nguyên Kim hồ dùng một chút hay không, chờ thuần dưỡng thành công, Tiêu gia chúng ta nhất định trả lại.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.