Chương trước
Chương sau




Thủ vệ trên thềm đá kia, giống như nghe được sự tình buồn cười nhất trong thiên hạ, cười ngửa tới ngửa lui, cơ hồ sắp rớt nước mắt.

- Ngươi thật đúng biết đem mình làm trò cười, ngươi thật không nghĩ tấn thăng Thần thoại có gì đặc biệt hơn người sao? Bên trong chiến tranh Dị thứ nguyên, cái gọi là Thần thoại của nhân loại các ngươi chỉ là pháo hôi thôi. Bởi chỉ khi nào vượt qua cấp độ kia, mới có thể vượt Dị thứ nguyên, không bị vách ngăn giữa các Dị thứ nguyên giết chết. Nói chung chỉ có Cổ địa như Địa Cầu các ngươi mới đem Thần thoại là thứ gì đó cao thượng thôi.

Quái vật khinh miệt tiếp tục nói:

- Tựa như nhân loại các ngươi vô phương sinh tồn trong không gian vũ trụ, bởi nơi đó không có điều kiện như dưỡng khí để các ngươi sinh tồn. Mà Thần thoại cường giả trong Dị thứ nguyên chiến tranh mà nói, chẳng khác nào nhân loại các ngươi mới học xong cách sinh tồn trong không gian mà không cần dưỡng khí mà thôi.

- Có thể học được hô hấp, có thể sống sót, tự nhiên có hi vọng.

Vương Minh Uyên nói.

- Sự tình không làm được mới cấn hi vọng, ngươi căn bản không biết Long Vương đại nhân là tồn tại đáng sợ thế nào, so với ngài ngươi không bằng sâu kiến. Nếu như không phải ngươi bước ra từ trong Cổ cấm địa, đừng nói trông coi Thần thụ, ngay cả tư cách làm tạp dịch cho Long Thần chúng cũng không đủ, lại còn dám mưu toan khiêu chiến Long Vương đại nhân, đơn giản không biết sống chết. Không cần đi tìm Long Vương đại nhân, hôm nay ta để ngươi biết một chút, cái gì mới gọi là thực lực.

Quái vật nói xong, trên thân dâng lên kỳ dị lực lượng, một đánh về phía Vương Minh Uyên.

Lực lượng kinh khủng hóa thành một con cự xà, hướng về Vương Minh Uyên thôn phệ tới, nhất kích tiện tay này, uy lực có thể so sánh với Bạo Quân Bỉ Mông dưới trạng thái sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối.


Vương Minh Uyên vẫn từng bước đi về phía thềm đá, cũng không thèm để ý đến công kích kia.

Nhưng khi Cự xà kia đếm trước mặt hắn, lại tự động phân giải tán loạn, trong nháy mắt biến thành hư vô.

- Đột đột phá Dị thứ nguyên bích trướng sao? Có điều ngươi cho rằng thế thôi đã có tư cách chiến đầu với Long Vương đại nhân chúng ta sao? Quá cuồng vọng.

Mặc dù quái vật kia phách lối, nhưng vẻ mặt lại nghiêm túc hơn, không còn khinh thị như trước.

Nhìn Vương Minh Uyên từng bước một đi tới, quái vật kia hai tay đan lại một chỗ, bày ra một tư thái công kích quái dị, như Độc Xà bất cứ lúc cũng có thể cắn người.

- Cho ngươi kiến thức một chút lực lượng chân chính của Long Thần chúng… Long Thần giáng thế…

Thời điểm quá vật gào thét, lực lượng kỳ dị trên người đã đạt đến cực hạn, hạn, lực lượng kinh khủng lập tức bao phủ toàn bộ không gian, từng đầu hư ảnh Cự xà, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa, theo bốn phương tám hướng hướng oanh kích về phía Vương Minh Uyên.

Vô số hư ảnh Cự xà thôn phệ hướng về Vương Minh Uyên, nhưng khi chúng đến bên người Vương Minh Uyên lại tự động tan rã, căn bản không cách nào đụng vào thân thể hắn, tựa như thân thể hắn được Thần Linh bảo hộ.

- Làm sao…. Làm sao có thể…

Quái vật thấy Long Thần giáng thế của mình phát huy đến cực hạn, nhưng thậm chí quần áo của Vương Minh Uyên cũng không chạm tới, trong lòng kinh hãi đến cực điểm.

Mà Vương Minh Uyên đã đến trước mặt hắn không đến ba mét, thềm đá lên núi đã gần ngay trước mắt.

- Long không phải như vậy.

Vương Minh Uyên nhìn quái vật kia liếc mắt, bàn tay nhẹ nhàng vung lên, thân thể quái vật kia như bị bàn tay vô hình bắt lấy, trực tiếp bị ném ra ngoài.

Oanh!

Thân hình của hắn hung hăng đâm vào thạch bích, đánh một lỗ thủng trên vách đá, xương cốt toàn thân tựa hồ đã phá toái, máu tươi be bét đầy người, vùng vẫy mấy lần không đứng lên được, trong miệng không ngừng phun máu tươi.

- Ngươi đã tấn thăng Thiên Tai cấp?

Quái vật kinh hãi nhìn vô số lôi điện quán xuyên thân thể Vương Minh Uyên, như gặp quỷ.

Vương Minh Uyên mượn nhờ lực lượng Lục đại Thần Điện tấn thăng Thần thoại, sau đó đánh tan Dị thứ nguyên bích trướng tiến vào Dị thứ nguyên không lâu, còn nhận hình phạt Lôi Điện xâu xé, hắn đã vậy mà còn tấn thăng Thiên Tai cấp, chuyện này thật sự quá kinh người.


Coi như Thiên Sinh Thần thoại bát bộ chúng, ngươi có thể tấn thăng Thiên Tai cấp nhanh như vậy chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Vương Minh Uyên lại không trả lời, bước lên thềm đá, từng bước một hướng về đỉnh Long Thần điện.

- Coi như ngươi tấn thăng Thiên Tai cấp, thế nhưng trước mặt Long Vương đại nhân vĩ đại, ngươi chỉ là sâu kiến….

Quái vật kia nghiêm nghị gào thét, nhưng lại không nhận được bất kỳ đáp lại nào.

Chu Văn đợi trái đợi phải, một mực chờ tin tức Thái Cổ bào tử thành công hay thất bại, bởi khoảng cách quá xa, cũng không cách nào thu nó lại, không khỏi có chút nóng nảy.

- Xem ra chỉ có thể đi một chuyến tới Long Thi hà, tìm đầu Long Vương Cổ kia, coi như không ký sinh thành công, cũng phải thu Thái Cổ bào tử về.

Chu Văn ý có ba gia hỏa Tiểu điểu, Thái Tuế và Nha Nhi bên người, hoàn toàn không ngán Cổ trùng, cho nên tự mình đi một chuyến tới Long Thi hà.

Chu Văn không biết gia tộc nào chế tạo thuyền chuyên dụng, cũng không có ý định dùng nhiều tiền đi mua loại thuyền đặc thù kia, hắn chỉ mua một chiếc ca nô bình thường sau đó chuyển đến Long Thi hà.

- Ta nói bằng hữu, ngươi đem một chiếc ca nô tới Long Thi hà làm gì?

Có người chuẩn bị tiến vào Long Thi hà bắt Cổ trùng, thấy Chu Văn mang theo ca nô, hết sức tò mò, tiến lên hỏi.

- Xuống Long Thi hà bắt Cổ trùng.

Chu Văn trả lời.

Người kia đánh giá Chu Văn hỏi:

- Bằng hữu, ngươi là người nơi khác tới?

- Vừa tới Thanh Lai không lâu.

Chu Văn thành thật trả lời.

- Vậy khó trách, chỉ sợ ngươi không biết cấm kỵ trên Long Thi hà, thuyền bình thường xuống sông nhất định bị Cổ trùng vây công, ngươi nhất định phải mua hoặc thuê thuyền đặc thù phòng Cổ trùng mới được.

Người kia có ý tốt nhắc nhở.


- Cổ trùng bình thường, hẳn sẽ không công kích thuyển của ta.

Chu Văn nói xong, một bên ôm Nha Nhi, cũng nhau lên ca nô, sau đó khởi động động cơ ca nô, xuất phát tiến vào Long Thi hà.

Người kia nói với đệ tử bên cạnh:

- Người trẻ tuổi kia điên thật rồi, hắn dám dùng ca nô tiến vào Long Thi hà, mặc dù ca nô dùng động cơ diezen trên Long Thi hà sẽ không tắt máy, nhưng Cổ trùng bên trong Long Thi hà sẽ bị âm thanh động cơ dẫn tới, đến lúc đó chúng sẽ bò vào bên trong động cơ, phá hư động cơ. Hắn còn mang hài tử đi chúng, người này thật sự hết thuốc chữa.

- Nhìn qua người này là người Đông khu, hắn muốn tìm chết, chúng ta không ngăn cản được.

Đệ tử bĩu môi một cái nói.

Chu Văn lái ca nô, Tiểu điểu và Thái Tuế một trái một phải đứng đầu thuyền, mà Nha Nhi an vị bên cạnh Chu Văn, hơi chút hiếu kỳ đánh giá Long Thi hà.

Cổ trùng bên trong Long Thi hà cảm nhận được khí tức của Tiểu điểu, đều không dám tới gần ca nô.

Nhưng Nha Nhi vẫy tay, chỉ thấy trong đó có mấy đầu Cổ trùng tiến gần, bơi lội bên cạnh ca nô, tựa hồ đang hộ vệ ca nô.

- Hồ lô đã cầm về, hay là lợi dụng Nha Nhi thu phục một chút Thần thoại Cổ trùng nhỉ.

Trong lòng Chu Văn âm thầm tính toán.

Cổ trùng bình thường tự nhiên Chu Văn không hứng thú gì, nếu hắn muốn thu nhập, ít nhất cũng phải tìm loại Cổ trùng đẳng cấp tương tự Băng Tằm Cổ Vương, nếu có thể thu phục Long Vương Cổ thì càng tốt.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.