Chương trước
Chương sau




Tốc độ của ca nô hơn hẩn thuyền gỗ nhiều, lướt trên mặt sông nhanh như tên bắn, Chu Văn có thể cảm giác được, bản thân cách Thái Cổ bào tử càng ngày càng gần, thậm chí cảm ứng càng mãnh liệt hơn.

Đối với người dưỡng cổ mà nói, Long Thi hà là địa phương cực kỳ nguy hiểm, nhưng trước mặt Chu Văn là chẳng có thứ gì uy hiếp được hắn, hắn một đường vọt thẳng, rất nhanh cảm ứng được vị trí của Thái Cổ bào tử.

Chu Văn có khả năng cảm giác được, vị trí Thái Cổ bào tử ngay dưới ca nô, hơn nữa cũng cảm giác được quái vật khổng lồ Long Vương Cổ đang ở phía dưới.

Bởi khoảng cách rất gần, lần này Chu Văn cảm giác rõ ràng, Thái Cổ bào tử một mực ký sinh trên thân thể Long Vương Cổ, cố gắng khống chế nó.

Nhưng Long Vương Cổ khác biệt với Thần thoại sinh vật bình thường, thân thể nó vốn là một hợp thể, linh hồn cũng vậy, đều từ vô số linh hồn ngưng tụ lại, hình thành một chỉnh thể. Thái Cổ bào tử muốn ký sinh trên linh hồn Long Vương Cổ, phát hiện chỉ có thể khống chế bộ phận linh hồn, vô luận nó ký sinh bộ phận nào trên linh hồn Long Vương Cổ, đều không thể hoàn toàn khống chế Long Vương Cổ, cho nên Long Vương Cổ mới cầm cự lâu như vậy.

Hoàn thành Linh Hồn ký sinh rất dễ, nhưng muốn hoàn toàn khống chế Long Vương Cổ, dù thế nào cũng không làm được, trừ phi Thái Cổ bào tử sẽ phân liệt, chia ra ngàn ngàn vạn vạn tiểu tiểu Thái Cổ bào tử, tiến hành ký sinh toàn diện, mới có thể chân chính khống chế Long Vương Cổ.

- Nha Nhi, ngươi có thể khống chế Long Vương Cổ phía dưới Long Thi hà không?


Chu Văn đem hi vọng ký thác trên thân Nha Nhi.

Nhưng Nha Nhi lại lắc đầu, ngay cả nàng cũng không thể khống chế Long Vương Cổ.

- Bởi nó quá mạnh sao?

Chu Văn hỏi Nha Nhi.

Mặc dù Nha Nhi có năng lực khống chế Cổ trùng, nhưng có hạn mức, Long Vương Cổ đã là đỉnh cấp Thần thoại, Nha Nhi chỉ bằng tinh thần lực không cách nào khống chế cũng bình thường.

Ai biết Nha Nhi lại lắc lắc, có điều lần này nàng lại nói:

- Vô phương trao đổi.

- Ý của ngươi là nói, ngươi có thể khống chế Cổ trùng do ngươi có thể trao đổi với chúng, nếu Cổ trùng không trao đổi hoặc không nguyện ý hợp tác, ngươi không cách nào khống chế?

Chu Văn lập tức hiểu rõ năng lực của Nha Nhi.

Nha Nhi gật đầu, xem ra Chu Văn đoán không sai.

Chẳng qua không biết tại sao Nha Nhi vô phương trao đổi với Long Vương Cổ, kể từ đây hi vọng nhờ Nha Nhi khống chế thu phục Long Vương Cổ của Chu Văn tan vỡ.

- Còn biện pháp gì nữa không?

Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, cũng không có biện pháp gì tốt lắm, coi như để Thái Tuế biến thành một con cá xuống sông, cùng lắm ăn hết một bộ phận thân thể Long Vương Cổ, không thể giết chết nó.

Nghĩ tới đây, trong lòng Chu Văn đột nhiên hơi động:

- Nếu vô phương thu phục, không biết có thể thu nó vào hồ lô hay không, nếu có thể cất vào trong hồ lô, coi như không thể sử dụng, cũng có thể làm thức ăn cho Thái Tuế. Nhưng phải làm thế nào đem một đầu Long Vương Cổ khổng lồ thu vào hồ lô đây?


Sau khi hái từ Hồ Lô Đằng xuống, hồ lô mất đi năng lực chủ động thu thập Cổ trùng, có điều Cổ trùng cũng không kháng cự tiến vào hồ lô, thế nhưng cũng không chủ động chui vào bên trong.

- Xem ra phải dùng chiêu lùa chó vào ngõ hẻm.

Chu Văn lợi dụng năng lực Đế Thính, trước tiên thám thính đáy Long Thi hà một lần, sau đó triệu hồi Thái Tuế.

Chu Văn trước hết để cho Thái Tuế sử dụng năng lực mô phỏng, biến thành Cổ Chủng nòng nọc nho nhỏ, có điều Cổ Chủng nòng nọc mà Thái Tuế biến thành màu trắng, khác màu sắc chân chính của Cổ Chủng nòng nọc, nhưng ngoại hình không chênh lệch gì.

Thái Tuế xuống vừa lao xuống sông, đã hướng về đáy sông mà bơi.

Bản thân Chu Văn cũng mặt Long Lân giáp do Yêu Huyết Chân Long biến thành, bên ngoài mặt Ẩn Hình y, cầm hồ lô cũng xuống sông, có điều Chu Văn lại đi một phương hướng khác.

Long Vương Cổ đã bị Thái Tuế cho ăn khổ, nếu nhìn thấy, khẳng định biết sợ.

Có điều trước kia Thái Tuế biến thành hình dáng Tiểu điểu, hiện tại biến thành Cổ Chủng nòng nọc, Long Vương Cổ lại không nhận ra.

Thấy có một đầu nòng nọc nhỏ cũng dám nhích lại gần mình, Long Vương Cổ đại phát Long uy, trực tiếp một ngụm nuốt Thái Tuế.

Thái Tuế tiến vào trong cơ thể Long Vương Cổ, lập tức trái cắn một thoáng, phải cắn một thoáng, bắt đầu nuốt thân thể Long Vương Cổ.

Long Vương Cổ phát hiện đầu nòng nọc bị mình nuốt vào lại không chết, ngược lại còn thôn phệ thân thể của nó, lập tức giật nảy cả mình, muốn đem Thái Tuế đẩy ra ngoài cơ thể.

Nó không phải Long chân chính, mà bản thân nó do vô số Cổ trùng vi hình ngưng tụ thành, thân thể có thể khống chế tự nhiên, dưới phần bụng đã nứt ra một cái lỗ hổng, Thái Tuế đang cắn nuốt thân thể của nó, lập tức bị đẩy ra ngoài.

Sau khi Thái Tuế bị đẩy ra ngoài, trực tiếp sử dụng năng lực ngụy trang, thoáng cái biến thành hình dáng Long Vương Cổ, hai đầu Long Vương Cổ xuất hiện tại đáy sông, cơ hồ khó phân thật giả.

Có điều Long Vương Cổ có thể biến ảo màu sắc, còn Thái Tuế một mực màu trắng, người biết rất dễ dàng phân biệt.

Đáng tiếc năng lực ngụy trang của Thái Tuế chẳng qua hào nhoáng bên ngoài, coi như nó biến hình đẹp đẽ thế nào, lực lượng vẫn nhỏ như vậy, cũng không có năng lực tương tự Long Vương Cổ, chẳng qua ngoại hình hơi dọa người một chút mà thôi.


Nhưng Long Vương Cổ lại bị dọa sợ mất mật, Thái Tuế vốn là khắc tinh của nó, hiện tại lại biến lớn như vậy, Long Vương Cổ sợ bản thân nó bị Thái Tuế nuốt hết, lập tức phát cuồng chạy trốn.

Tốc độ Thái Tuế không theo kịp Long Vương Cổ, chỉ có thể đuổi theo đằng sau, mà Long Vương Cổ bị hù sợ không nhẹ, hoảng hốt chạy bừa đào mệnh, chỉ muốn cách Thái Tuế càng xa càng tốt.

Chu Văn lợi dụng Thái Cổ bào tử tác động một bộ phận linh hồn của Long Vương Cổ, muốn để nó sinh ra một ít tác dụng, ảnh hướng đến phương hướng chạy trốn của Long Vương Cổ.

Cái này cũng là con đường chính xác nhất, mà khả năng Long Vương Cổ chọn con đường đó cũng là lớn nhất, Chu Văn cũng chỉ chọn cái đáng tin mà thôi.

Hắn ẩn thân đứng dưới cửa hẹp đáy sông, nhìn Long Vương Cổ lao ra, chờ thời điểm nó đến gần, bỗng nhiên đem hồ lô ra, đồng thời rót Nguyên khí mở hồ lô.

Long Vương Cổ lập tức đụng vào phía trên hồ hô, nửa cái đầu đã chui vào.

Nguyên bản Chu Văn còn sợ Long Vương Cổ sẽ phản kháng, nhưng ai biết Long Vương Cổ phát hiện trong hồ lô có không gian rộng lớn về sau, lại chru chủ động tiếp tục chui vào bên trong, không mất một lúc, toàn bộ thân thể Long Vương Cổ đã chui vào trong, Chu Văn đóng hồ lô lại, Long Vương Cổ bị nhốt vào trong không ra ngoài được.

Long Vương Cổ tựa hồ cũng không có dự định thoát ra ngoài, chiếm cứ hồ lô, không thấy Thái Tuế lao vào, nó đàng hoàng chiếm cứ tại nơi đó.

Chu Văn không ngờ lần này lại thuận lợi như vậy, thấy Thái Tuế biến thành Long Vương Cổ bơi tới, Chu Văn có chút hiếu kỳ, cưỡi trên lưng Thái Tuế, để Thái Tuế mang hắn ra khỏi mặt nước.

Những người dưỡng cổ trước đó gặp Chu Văn, lúc này vừa vặn cũng đến kế bên này, bọn hắn thấy ca nô Chu Văn ngừng trên mặt sông, tiểu nữ hài vẫn ngồi ở trong thuyền, Chu Văn lại không thấy bóng dáng, còn tưởng rằng Chu Văn đã gặp nạn, đang muốn qua cứu viện tiểu nữ hài, lại đột nhiên nghe được soạt một tiếng.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.