Chương trước
Chương sau




- Cái này giao phó cho ngươi.

Tỉnh Đạo Tiên chỉ chỉ đám Kim Nhân kia nói.

- Không phải Âm Dương Kính của ngươi rất lợi hại sao? Chiếu một cái thôi chẳng phải xong việc, hà tất phiền toái như vậy?

Chu Văn nói.

- Đáng tiếc, Âm Dương Kính chỉ tác dụng đối với thân thể huyết nhục, đối phó loại sinh mệnh như Kim Nhân này vô dụng.

Tỉnh Đạo Tiên tựa hồ không có điều kiêng kị gì, lại đem nhược điểm Kim Nhân nói.

Chu Văn không biết hắn nói thật hay giả, lại cũng chỉ có thể trước tiên đem Bạo Quân Bỉ Mông kêu gọi ra, để nó cùng Kim Nhân chiến đấu.

Lực lượng và lực phòng ngự của Kim Nhân cực kỳ lợi hại, chiến đấu cùng Bạo Quân Bỉ Mông, lại không hề rơi vào thế hạ phong, Chu Văn đành phải để Bạo Quân Bỉ Mông mở ra Lực Lượng Tuyệt Đối, muốn nhanh chóng giải quyết Kim Nhân.

Dưới sự áp chế của Lực Lượng Tuyệt Đối, Kim Nhân lập tức liền bị Bạo Quân Bỉ Mông oanh liên tiếp lui về phía sau, thời điểm mắt thấy sắp chống đỡ không nổi bị trọng thương, một Kim Nhân khác lại vọt tới, gia nhập vòng chiến.


Theo Kim Nhân gia nhập, Kim Nhân lúc trước, tựa hồ mạnh hơn nhiều, có điều vẫn không phải đối thủ của Bạo Quân Bỉ Mông,

Kim Nhân một cái tiếp một cái xuống, chúng nó lại biết hợp kích chi thuật, cùng nhau chỗ vây công Bạo Quân Bỉ Mông, phối hợp cơ hồ không chê vào đâu được.

- Không tốt!

Chu Văn nhìn ra vấn đế, thập nhị Kim Nhân này tương tự chín đầu Hắc Long dưới Hạ hải, lại có thể chuyển hóa lực lượng lẫn nhau.

Bảy Kim Nhân xuống vòng chiến về sau, lực lượng của chúng cơ hồ ngang hàng với Bạo Quân Bỉ Mông sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối, hiện tại Bạo Quân Bỉ Mông không thể chiếm được chút tiện nghi nào.

- Bạo Quân Bỉ Mông sắp ngăn cản không nổi, ngươi cũng cần phải ra điểm lực?

Chu Văn nói với Tỉnh Đạo Tiên.

Tỉnh Đạo Tiên khẽ cười nói:

- Ngươi chỉ cần dẫn nốt mấy đầu Kim Nhân còn lại trước Cung điện xuống, ta tiến vào bên trong lấy một đồ vật, sau đó chúng ta rời đi, khôn mất nhiều thời gian đâu.

Chu Văn sớm biết Tỉnh Đạo Tiên dẫn hắn cùng đi Tần Thủy Hoàng lăng, khẳng định có mưu đồ khác, không đơn giản chỉ nhờ Thổ Hành Thú thôi.

Kim Nhân trên bậc thang xuống càng ngày càng nhiều, mười đầu Kim Nhân vây công Bạo Quân Bỉ Mông, khiến Bạo Quân Bỉ Mông từ thế thượng phong trở thành thế yếu, thoạt nhìn chống đỡ rất vất vả.

- Ta sợ Bạo Quân Bỉ Mông không chống đỡ nổi thập nhị Kim Nhân công kích, ngươi vẫn nên sớm làm gì đi.

Chu Văn nói sự thật, Bạo Quân Bỉ Mông mặc dù cường hãn, nhưng lấy một địch mười hai, vẫn không làm được.

Lực lượng và thể phách đám Kim Nhân cực mạnh, lại có thể mượn lực lượng lẫn nhau, coi như Bạo Quân Bỉ Mông sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối, cũng không đỡ nổi.

- Thôi được, còn lại hai cái, ta tự mình giải quyết.

Tỉnh Đạo Tiên nói xong, hướng về phía Cung điện mà thập nhị Kim Nhân thủ hộ.

Chu Văn thấy hắn ôm Âm Dương kính, như một con quái điểu từ phía trên chiến trường vọt tới, muốn xông vào bên trong Cung điện.

Hai đầu Kim Nhân còn chưa thàm gia vòng chiến, lập tức phát hiện ý đồ của Tỉnh Đạo Tiên, một tả một hữu ngăn trước cửa điện, tung quyền đánh về phía Tỉnh Đạo Tiên.

Thân hình Tỉnh Đạo Tiên trên không trung, một chiếc nhẫn trên ngón tay đột nhiên nhúc nhích một chút, sau đó Chu Văn thấy thân hình hắn biến mất, lúc xuất hiện đã đến trước cổng chính.


- Năng lực thuấn di, chẳng lẽ Tỉnh Đạo Tiên tu luyện Nguyên Khí quyết Không gian hệ?

Thời điểm Chu Văn suy đoán, Tỉnh Đạo Tiên đã một người đánh tới cổng chính Cung điện.

Nói cũng kỳ quái, rõ ràng Cung điện kia đóng chặt cửa, nhưng Tỉnh Đạo Tiên đâm đầu vào, lại như xuyên tường, trực tiếp chui vào, đại môn kia hoàn toàn không thể ngăn cản hắn.

Hai tôn Kim Nhân theo sát oanh kích về phía hắn, tầng tầng đập về phía cửa chính, đem cửa chính đập ầm ầm, tuy nhiên lại không thể khiến đại môn kia suy suyển chút nào.

Không tìm được bóng dáng Tỉnh Đạo Tiên, hai tôn Kim Nhân quay người liền lao xuống chiến trường, gia nhập hàng ngũ vây đánh Bạo Quân Bỉ Mông.

Nguyên bản Bạo Quân Bỉ Mông đã chống đỡ vô cùng vất vả, hai tôn Kim Nhân gia nhập, lập tức để nó cơ hồ không còn lực lượng chống đỡ, trên thân liên tục bị đánh trúng nhiều quyền, xương cốt trên người sắp bị nện rách.

- Thập nhị Kim Nhân thực sự quá mạnh, ngay cả Bạo Quân Bỉ Mông cũng không phải đối thủ, chúng ta trước tiên rút ra ngoài đi.

Lưu Vân vừa nói vừa lui, nhưng thời điểm đến cửa thành kia, lại bị một cỗ lực lượng kỳ dị ngăn trở, không làm sao thoát ra được.

Lưu Vân ngưng tụ sức mạnh, lại đụng lại chém, nhưng vẫn không xông ra được.

- Ngươi không cần thử, vừa rồi ta đã để Thổ Hành Thú thử qua, ngay cả Độn thổ chi thuật cũng không ra được.

Chu Văn đã sớm thử qua, nếu có thể ra ngoài, hắn cũng sẽ không để Bạo Quân Bỉ Mông chọi cứng với thập nhị Kim Nhân.

- Tỉnh Đạo Tiên tự mình chính mình vọt vào trong cung điện cầm bảo bối, lại để cho chúng ta chờ chết ở đây, rõ ràng hắn muốn hố chết chúng ta.

Lưu Vân nói.

- Vậy cũng chưa chắc, mặc dù thập nhị Kim Nhân lợi hại, lực lượng cùng thể phách đều cực kỳ cường hãn, có điều tốc độ của bọn chúng không nhanh, chúng ta chỉ cần không liều mạng, chúng nó trong thời gian ngắn muốn giết chúng ta cũng không dễ dàng. Hiện tại vấn đề là, chúng ta làm sao tiến vào bên trong Cung điện kia, không thể ngona ngoãn đợi Tỉnh Đạo Tiên ra?

Chu Văn nói xong, đã đem Bạo Quân Bỉ Mông thu về.

Thập nhị Kim Nhân mất đi mục tiêu trọng yếu là Bạo Quân Bỉ Mông, lập tức hướng về Chu Văn cùng Lưu Vân vọt tới.

Chu Văn không chờ chúng nó tới, đã thi triển thân pháp, xông về phía thập nhị Kim Nhân.

Hắn đứng bên cạnh nhìn một hồi lâu, đại khái hiểu rõ năng lực và kỹ năng của Kim Nhân, mặc dù muốn giết chết bọn chúng không dễ, nhưng muốn không bị giết, cũng không tính khó khăn gì.


Chu Văn thi triển thân pháp Thiên Ngoại Phi Tiên, không ngừng di chuyển bên trong thập nhị Kim Nhân, tuy lực lượng Kim Nhân mạnh mẽ cuồng bạo, tuy nhiên lại có vẻ hơi vụng về, thủy chung không đụng tới Chu Văn.

Lưu Vân cũng nhanh chóng trốn tránh công kích của thập nhị Kim Nhân, hắn cũng am hiểu thân pháp, không hề yếu hơn Chu Văn chút nào.

- Vừa rồi hai Kim Nhân công kích phía trên đại môn Cung điện, lại không thể khiến đại môn kia suy suyển tẹo nào, chỉ sợ muốn mở đại môn không thể dùng man lực để giải quyết, bằng không Tỉnh Đạo Tiên không cần thiết phải xuyên tường như vậy, chúng ta sẽ không xuyên tường đi vào như hắn chứ?

Lưu Vân một bên trốn tránh một bên nói.

- Không dễ cũng phải thử một lần, không phải tự xưng thiên hạ đệ nhất thần thâu, chẳng lẽ ngươi là Thần thâu mà không mở nổi đại môn này sao?

Chu Văn nói.

- Mở cửa không khó, nhưng cần có thời gian, chúng ta bây giờ bị mười hai tên Kim Nhân truy sát, lên trời không đường, xuống đất không cửa, ta làm sao có thời giờ đi mở cửa?

Lưu Vân buồn bực nói.

- Ta tới cuốn lấy chúng nó, ngươi nắm lấy cơ hội đi mở cửa.

Chu Văn suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi làm sao cuốn lấy chúng nó? Ngay cả Bạo Quân Bỉ Mông đều gánh không được, ngươi còn có Phối sủng mạnh hơn sao?

Lưu Vân nghi vấn hỏi.

- Ta không có Phối sủng mạnh hơn, có điều muốn cuốn lấy bọn nó, cũng không cần Phối sủng quá mạnh, chỉ cần khiên chắn thịt là được.

Chu Văn nói xong, triệu hoán một đầu Phối sủng.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.