Chương trước
Chương sau




Phong Thu Nhạn đáp:

- Đầu tiên muốn giải quyết vấn đề Nguyên khí và thể lực, vấn đề này có khả năng thông qua một chút Nguyên Khí kỹ khôi phục đền bù. Có điều coi như có Nguyên Khí kỹ khôi phục Nguyên khí, cũng không thể hoàn toàn khôi phục Nguyên khí tiêu hao, thể lực tiêu hao cũng là một vấn đề. Ta tra cứu rất nhiều tư liệu về sau, cuối cùng ta tìm được một loại biện pháp, đó chính là lấy chiến dưỡng chiến.

- Làm sao lấy chiến dưỡng chiến?

Chu Văn biết từ này có ý gì, nhưng thời điểm chiến tranh lấy chiến dưỡng chiến, bởi đó có thời gian chỉnh đốn.

Một người bị vây lại về sau, căn bản không có thời gian chỉnh đốn, làm thế nào lấy chiến dưỡng chiến.

- Đầu tiên giảm bớt tiêu hao bản thân, sau đó chiếm lấy Nguyên khí của kẻ địch…

Phong Thu Nhạn nói xong, vung Mệnh hồn Đao trong tay, mà trên Mệnh hồn Đao lại xuất hiện một loại ma lực nào đó, đem Nguyên khí phụ cận đều hút về phía thân đao.

- Ngươi. . . Có thể. .

Chu Văn không biết nên nói cái gì, loại năng lực thôn phệ Nguyên khí người khác thật sự phi thường hiếm thấy.


Chu Văn cũng thấy Hạ Cửu Hoang dùng qua, Phong Thu Nhạn là người thứ hai, không biết hắn làm sao dùng được.

Phong Thu Nhạn còn nói thêm:

- Bước thứ hai giả quyết vấn đề bị quần ẩu, vì thế ta dùng thời gian rất lâu, mới nghĩ ra đao pháp mới, thỉnh huấn luyện viên chỉ bảo.

- Vậy tới đi.

Chu Văn rất mong đợi đao pháp của Phong Thu Nhạn.

Phong Thu Nhạn cầm Mệnh hồn Đao, thần sắc nghiêm túc vô cùng, nói một câu cẩn thận, giơ đao lên liền đột nhiên bổ về phía Chu Văn, đao khí phá lưỡi đao mà ra, như một Trảm Thiên chi nhận vô hình bổ về phía Chu Văn.

Mặc dù đao này đủ mạnh, so với đao pháp trước kia của Phong Thu Nhạn trước kia mạnh hơn không ít, thế nhưng không biến hóa về chất, Chu Văn sử dụng Thiên Ngoại Phi Tiên, lách mình tránh né Phong Thu Nhạn trảm.

Phong Thu Nhạn cũng không để ý nhiều như vậy, một đao liền một đao liên tục chém tới, đao khí như trường giang cuồn cuộn khuynh tiết, một đao so một đao ác hơn, một đao so một đao càng nhanh hơn.

Chu Văn không thể không thừa nhận, đao pháp của Phong Thu Nhạn xác thực đạt đỉnh cấp, nếu không phải cấp độ Sử thi hạn chế hắn, chỉ sợ đao pháp này có hi vọng tấn thăng Thần thoại.

Phong Thu Nhạn đã hoàn toàn lột xác, thanh đao và hắn đã trở thành một chỉnh thể, hắn có thể nhất đao trảm sơn, cũng có thể khắc hoa trên đậu hũ.

Gần cùng chậm, nhẹ cùng nặng đều khống chế vừa đúng, nên thời điểm liều mạng có thể vô hạn bùng nổ, thời điểm nên thu liễm, có thể hoàn toàn khống chế.

Chu Văn cảm giác đao pháp của Phong Thu Nhạn có thể tiến bộ thêm, hắn có thể sánh ngang Thiên Ngoại Phi Tiên của hắn, tấn thăng Thần cấp.

Có điều Chu Văn nhìn tới nhìn lui, không thấy đao pháp của Phong Thu Nhạn có thể đối phó quần ẩu, đao pháp của hắn vẫn chỉ đơn tả độc đấu.

- Không đúng!

Chu Văn cảm giác được cái gì, tại thời điểm hắn sử dụng Thiên Ngoại Phi Tiên trốn tránh Phong Thu Nhạn công kích, hoán đổi Mệnh hồn Ngục Vương Tôn, để bát thức của mình vô cùng nhạy cảm.

- Thì ra vậy, gia hỏa này thật sự lợi hại.

Chu Văn đã phát hiện bí mật bên trong đao pháp Phong Thu Nhạn.

Đao khí Phong Thu Nhạn tung hoành, một đao càng so một đao mạnh, không biết chém bao nhiêu đao về sau, Phong Thu Nhạn đột nhiên thu đao lui lại, tầm mắt như dao nhìn chằm chằm Chu Văn nói:


- Huấn luyện viên, ngươi phải cẩn thận.

Nói xong, Phong Thu Nhạn hai tay nắm ở chuôi đao, đao khí ngập tràn người, quần áo và mái tóc dài theo đao khí bay lượn.

Tại bốn phía đao khí phá toái lúc trước tốc độ cao ngưng tụ, hóa thành những đạo đao khí hoàn chỉnh, tạo thành một đao trận khổng lồ, tất cả đao khí lít nha lít nhít không biết có bao nhiêu đều chỉ hướng Chu Văn.

- Chiêu này gọi là gì?

Chu Văn nhìn Phong Thu Nhạn hỏi.

- Ta xem một tác phẩm điện ảnh cổ lão, lấy được ý tưởng bên trong, lại thêm nghiên cứu bản thân tiến hành cải tạo, mà chiêu thức ta lấy ý tưởng bên trong phim ảnh gọi là Vạn Kiếm Quy Tông, mà chiêu thức của ta sáng chế gọi là Vạn Đao Triều Thánh.

Phong Thu Nhạn tay cầm đao, bắt đầu có chút run rẩy.

Mệnh hồn Đao trong tay hắn, nốt tất cả đao khí một chỗ, gánh vác lực lượng vạn đao.

Mặc dù nói như vậy hơi cường điệu, có điều ít nhất chỗ kia phải hơi năm ngàn đao.

- Toàn lực thi triển, để ta nhìn xem rốt cuộc chiêu Vạn Đao Triều Thánh này mạnh cỡ nào?

Chu Văn nghiêm mặt nói.

- Huấn luyện viên, xin cẩn thận.

Phong Thu Nhạn đã chống đỡ không nổi, một đao hướng về Chu Văn chém xuống.

Theo lực lượng một đao này của hắn, lít nha lít nhít đao khí như đao hà trên trời trút xuống, cuồng bạo trùng kích xuống.

Lít nha lít nhít đao khí khuynh tiết xuống, Chu Văn bên trong đao hà tả hữu chập chờn, như U Linh, thân hình trên không trung lưu lại từng đạo ảo ảnh, đao khí chém qua ảo ảnh, nhưng thủy chung không đụng tới thân thể Chu Văn.

Cuồng bạo đao khí, từ đầu đến cuối không thể dụng tới thân thể hắn, toàn bộ đều bay ra ngoài, trảm trên núi đá sau lưng Chu Văn.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Núi đá cao mấy chục mét, bị lít nha lít nhít đao khí chém vỡ, sụp đổ thành vô số đá vụn, nhưng mãi đến khi đao khí cuối cùng chém qua, Chu Văn lại lông tóc không hao tồn như cũ đứng trước núi đá sụp đổ.


Phong Thu Nhạn cũng không vì Chu Văn tránh né toàn bộ Vạn Đao Triều Thánh của hắn mà sinh ra cảm xúc nhụt chí, tương phản, ánh mắt của hắn sáng rực nhìn chằm chằm Chu Văn, trong đầu của hắn đã hoàn toàn bị hình ảnh Chu Văn dùng thân pháp trốn tránh Vạn Đao Triều Thánh của hắn chiếm cứ.

Cầm đao, Phong Thu Nhạn đứng nơi đó, hai mắt nhìn chằm chằm Chu Văn, nguyên bản sử dụng một chiêu Vạn Đao Triều Thánh về sau, hẳn khí thể phải xuống, nhưng chẳng những không xuống, ngược lại càng tăng vọt.

Vẻ mặt Chu Văn trở nên ngưng trọng lên, bàn tay cũng đạt trên Trúc đao.

Thời điểm khí thế Phong Thu Nhạn đạt đỉnh, cả người lại đột nhiên buông lỏng xuống, khí thể hung ác bá đạo như lập tức biến mất, tựa như biến thành một người bình thường, trên mặt còn mang theo nụ cười kỳ dị.

Lúc này Phong Thu Nhạn như một tín đồ thành tín, Đao trong tay của hắn như Thánh khí trong Tế Điện, ngoài trừ thành kính bên ngoài, lại không cách nào tỉm được bất luận sát cơ và lệ khí nào trên người hắn.

Tựa như trong tay hắn cầm không phải hung khí, mà là Thánh khí cung phụng Thần Linh.

Cuối cùng đao trong tay Phong Thu Nhạn động, không có ánh đao bá đạo, cũng không có đao pháp hung ác, Chu Văn chưa bao giờ thấy qua một người lại biến đao pháp sạch sẽ thuần khiết như vậy.

Phảng phất hắn không phải giết người, mà đang cứu rỗi.

Cơ hồ lúc Phong Thu Nhạn xuất đao trong tích tắc, Chu Văn nắm Trúc đao chuyển động, Thiên Ngoại Phi Tiên không mang theo chút khí tức ôn hòa nào, phiêu dật như Tiên nhân lao về phía Phong Thu Nhạn.

Một tiếng như đao minh như Long ngâm thật lâu không dứt, nếu như cẩn thận nhận biết, sẽ phát hiện thanh âm kia xuất hiện từ hai thanh đao khác biệt, Mệnh hồn Đao và Trúc đao đã khẽ run rẩy.

Răng rắc!

Long Lân giáp trên ngực Chu Văn đã nứt ra một đạo vết đao, cơ hồ đồng thời trước ngực Phong Thu Nhạn cũng xuất hiện một vết đao, bên trên cơ bắp có một vết máu tinh tế, rịn ra từng tia từng tia huyết dịch.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.