Chương trước
Chương sau




- Chẳng lẽ không giống?

Lý Huyền nói.

- Đương nhiên không giống, đồ handmade không phải đồ chơi trẻ em, mà là tác phẩm nghệ thuật.

Tiểu nam hài thực sự nghiêm túc giải thích.

- Ta không thấy chúng có điểm gì bất đồng, nó đơn giản là thú nhồi bông.

Lý Huyền ngó trái ngó phải, cũng không nhìn ra Bạo Quân Bỉ Mông này so với thú bông có gì khác nhau, cùng lắm tinh xảo hơn chút.

Tiểu nam hài thập phần tức giận nói:

- Không phải, ngươi không hiểu không được nói bậy, đây là tác phẩm vĩ đại.

Lý Huyền nhìn vào cửa hàng, bĩu môi nói:

- Nếu đây là tác phẩm vĩ đại, làm thế nào trong tiệm ngoài trừ ngươi, không có một người khách nào khác.

- Ta thấy…. Oa… Một thú nhồi bông nhỏ nhỏ thế này lại bán hơn mười vạn, khó trách không ai mua, rốt cuộc thú nhồi bông chỉ là thú nhồi bông, tiểu tử nhà ai có đủ tiền như vậy mua thú nhồi bông của ngươi? Nhiều tiền như vậy, để mua một viên Truyền kỳ Phối sủng tốt.

Lý Huyền nhàn rỗi có điểm nhàm chán, thầm trêu tức tiểu nam hài kia.

Tiểu nam hài lập tức nói:


- Không phải như vậy, trước kia bán Bạo Quân Bỉ Mông và Thái Tuế rất chạy, chẳng qua… Chẳng qua…

- Chẳng qua cái gì?

Lý Huyền truy vấn hỏi.

- Chẳng qua những người đó quá nông cạn, bọn họ cảm thấy Thủ Hộ giả lợi hại hơi Bạo Quân Bỉ Mông, cho nên đến cửa hàng khác mua Thủ Hộ giả.

Tiểu nam hài có chút khổ sở nói.

- Cửa hàng này của nhà ngươi sao?

Chu Văn nhìn những mô hình Phối sủng bên trong cửa hàng, ở đâu đều bán một số mô hình Thần thoại Phối sủng thượng bảng xếp hạng lần trước, có điều nhiều nhất vẫn là Bạo Quân Bỉ Mông và Thái Tuế.

Mô hình Phối sủng đều giống nhau, cùng lắm có ba loại, chính là mô hình Bạo Quân Bỉ Mông và Thái Tuế, có đủ loại phiên bản, kích cỡ lớn nhỏ.

Có bản mô phỏng, có Q bản, có bản 3D, đủ loại được triển lãm trong cửa hàng, có mô hình cao hơn bốn mét, thoạt nhìn thập phần tương tự Bạo Quân Bỉ Mông lúc chưa cự đại hóa.

Chu Văn thật sự không biết Bạo Quân Bỉ Mông và Thái Tuế được hoan nghênh như vậy.

- Đúng vậy.

Nam hài gật đầu nói.

- Nếu đồ handmade Thủ Hộ giả bán chạy như vậy, tại sao cửa hàng các ngươi không chịu bán mô hình Thủ Hộ giả? Do nguồn cung có vấn đề sao?

Chu Văn tò mò hỏi.

Nam hài lắc đầu nói:

- Đồ handmade đều do xưởng nhà chúng ta chế tạo, muốn chế tạo đồ handmade Thủ Hộ giả quả thực dễ làm, nhưng ta không thích, cho nên mới không bán chúng.

- Tại sao? Thủ Hộ giả khi dễ ngươi sao?

Lý Huyền hứng thú hỏi.

- Ta bán mô hình Phối sủng này chủ yếu bởi chúng nó đều là đồng bọn chiến đấu cho nhân loại, nhưng Thủ Hộ giả lại không phải, ta nghe mụ mụ ta nói, những Thủ Hộ giả kia vì nô dịch Địa Cầu mà cùng nhân loại chúng ta chiến đấu, ngay cả Thủ Hộ giả cường đại thế nào, ta cũng không làm mô hình bọn hắn, càng không tự mình chế tác.

Vẻ mặt nam hài nghiêm túc nói.

Chu Văn và Lý Huyền vừa nghe, biết lai lịch nam hài này không đơn giản, lại biết được những tin tức như vậy, nghĩ đến phụ thân của hắn cũng không phải người bình thường.

- Người khác đều bán, ngươi lại không bán, không có lợi nhuận, cửa hàng này còn duy trì được nữa không?

Lý Huyền nói.

- Dù sao cửa hàng của nhà ta, cùng lắm không bán, cũng không có gì ghê gớm, hơn nữa ta tin tưởng Bạo Quân Bỉ Mông và Thái Tuế nhất định tiếp tục thượng bảng thể hiện thực lực cường đại, khi đó những gia hỏa nông cạn kia sẽ biết Phối sủng không hề kém Thủ Hộ giả, thậm chí còn mạnh hơn.

Tiểu nam hài nói.


Lúc này Lý Huyền không đả kích hắn nữa, tuy rằng biết rõ, khả năng Phối sủng đơn tả độc đấu lên bảng xếp hạng rất thấp, trừ phi đi theo Thủ Hộ giả cùng nó chiến đấu, mới xuất hiện chiến đấu giữa Phối sủng và Thủ Hộ giả.

Có điều xem tiểu nam hài bướng bỉm nghiêm túc như vậy, ngay cả Lý Huyền cũng không đành lòng nói cho hắn chân tướng.

- Tiểu Ức, chúng ta phải trở về.

Một người trung niên đi đến, nhìn nam hài kia nói.

Nhưng khi hắn thấy rõ bộ dáng Chu Văn về sau, lại hơi giật mình nói:

- Ngươi là Chu Văn?

Tiểu nam hài nghe được hai chữ Chu Văn, đầu tiên ngẩn ra một chút, sau đó mở to hai mắt nhìn, nghi hoặc mà nhìn Chu Văn hỏi:

- Ngươi gọi là Chu Văn?

- Ừm, tên của ta là Chu Văn.

Chu Văn khẽ gật đầu.

Người trung niên kia lại nói:

- Cái gì gọi là Chu Văn, hắn đơn giản chính là chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông.

Tiểu nam hài nghe xong lúc sau, vẫn không thể tin tưởng hỏi:

- Ngươi .... Ngươi thật sự là chủ nhân của Bạo Quân Bỉ Mông?

- Nếu không có Bạo Quân Bỉ Mông thứ hai, ta tin tưởng ta hẳn là chủ nhân duy nhất của Bạo Quân Bỉ Mông.

Chu Văn nói.

- Ngươi thật sự là chủ nhân của Bạo Quân Bỉ Mông…. Dạo này Bạo Quân Bỉ Mông có khỏe không? Không phải, ý ta không phải vậy, ta thấy ngươi thực sự quá tốt… Ta gọi là Lý Bản Ức, ta thực sự thích Bạo Quân Bỉ Mông của ngươi…

Tiểu nam hài kia tức khắc khẩn trương lên, nói năng hơi lộn xộn nói.

- Ngươi muốn nhìn Bạo Quân Bỉ Mông một chút sao?

Chu Văn cười hỏi.

- Ta có thể chứ?

Thanh âm Lý Bản Ức kích động nói.

- Đương nhiên.

Chu Văn nhìn không gian nói này một chút, trần nhà rất cao, đủ cất chứa Bạo Quân Bỉ Mông, hắn bèn triệu hoán Bạo Quân Bỉ Mông ra.

- Oa… Thật sự là Bạo Quân Bỉ Mông, quá ngầu, so với video còn ngầu hơn nhiều, phẩn tay của chúng ta vẫn chưa làm đủ tốt…

Vẻ mặt Lý Bản Ức khao khát nhìn về phía Chu Văn:


- Ta có thể sờ nó không?

- Đương nhiên, nếu ngươi muốn, ta có thể cho no đi theo ngươi một chút.

Chu Văn nói.

- Nguyện ý…… Nguyện ý…… Ta đương nhiên nguyện ý…… Thật sự cảm tạ ngươi.

Lý Bản Ức lập tức hưng phấn mà nhảy dựng lên.

Chu Văn lệnh Bạo Quân Bỉ Mông vươn tay, nhất Lý Bản Ức lên, đặt trên vai, khiêng hắn xoay chuyển vài vòng trong tiệm.

- Thật sự quá ngầu, chờ ta trưởng thành, ta cũng muốn có được một Phối sủng như vậy.

Lý Bản Ức vuốt ve lông của Bạo Quân Bỉ Mông, vẻ mặt vô cùng hạnh phúc.

- Thật sự phiền toái ngài.

Người trung niên kia nhìn Chu Văn nói.

- Không có gì, khó có người ưa thích Phối sủng của ta như vậy.

Chu Văn nhìn nhìn ký hiệu trên quần áo người trung niên kia nói:

- Người là người Chung Cực gia tộc sao?

Người trung niên kia gật đầu:

- Đúng vậy, ta vốn phụ trách đi tiếp của các ngươi, có điều chỗ ta xảy ra một chút vấn đề, cho nên phải đổi thành người khác đi, không ngờ chúng ta thật có duyên, lại gặp nhau ở đây, ta gọi là Lý Bản Dụ.

Chu Văn và Lý Bản Dụ hàn huyên một lát, mới biết được hắn xem như phụ thuộc Chung Cực gia tộc, bản thân không mang huyết mạch Chung Cực gia tộc, bởi tài năng tại phương diện nào đó được Chung Cực gia tộc coi trọng, cho nên mời hắn gia nhập.

Bản thân Lý Bản Dụ lại người Đông khu, có điều thê tử hắn là người Chung Cực gia tộc thuần khiết, cho nên Lý Bản Ức là hỗn huyết.

- Cảm ơn ngươi, hai đại giấc mơ của ta đã hoàn thảnh một nửa, hiện tại chỉ còn gặp Thái Tuế là đủ.

Thời điểm Bạo Quân Bỉ Mông mang Lý Bản Ức quay về, vẻ mặt của hắn vẫn chưa đã, lôi kéo Bạo Quân Bỉ Mông không buông, đồng thời hướng Chu Văn nói lời cảm tạ.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.