Chương trước
Chương sau




Thẩm Ngọc Trì gần nhất tâm tình không tệ, mặc dù đoạn thời gian trước tổn thất nặng nề, nhưng dù sao cục giám sát là tai mắt của Liên bang.

Bởi các nơi tại Liên bang dị biến càng ngày càng lợi hại, lợi dụng đủ loại con đường tình báo, để Thẩm Ngọc Trì đền bù không ít tổn thất.

Có điều tâm tình Thẩm Ngọc Trì tốt không phải do những thứ này, mà bởi gần nhất bọn hắn trên mặt trăng phát hiện được một số thứ.

Tuy nói Địa Cầu dị biến càng ngày càng nghiêm trọng, đối với khoa học kỹ thuật phát triển rất bất lợi, nhưng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt.

Tố chất thân thể của nhân loại được gia trăng trên diện rộng, lại thêm Phối sủng cường hãn, năng lực sinh tồn trong không gian cũng tăng lên.

Một chút nhân loại có được Thần thoại Phối sủng, lại thêm một chút thiết bị vũ trụ, trong không gian có thể làm được nhiều thứ hơn trước kia nhiều.

Thế nhưng người nguyện ý phát triển sự nghiệp vũ trụ cực ít, mà Thẩm Ngọc Trì là một người cực kỳ kiên định trong số đó.

Hắn vẫn luôn cho rằng, cho dù thời đại này, khoa học kỹ thuật một ngày nào đó vẫn chiếm vị trí quan trọng nhất.

Đặc biệt khoa học kỹ thuật hàng không, tại phương diện này Thẩm Ngọc Trì đã đầu tư không ít.

Hơn hai tháng trước, nhân loại lần nữa đổ bộ mặt trăng, đồng thời trên mặt trăng có phát hiện trọng đại.


Bọn hắn phát hiện được Dị thứ nguyên lĩnh vực trên mặt trăng, mà bên trong Dị thứ nguyên lĩnh đó, phát hiện hàng loạt Nguyên Tinh, trừ cái đó ra, còn phát hiện một vật vô cùng kỳ lạ, Thẩm Ngọc Trì cảm thấy phát hiện lần náy có thể cải biến cục diện hiện tại của Liên bang.

Bởi hành động trên mặt trăng lần này, chủ yếu do cục giám sát thúc đẩy, mà bên trong đoàn phi hành gia lên mặt trăng hơn nửa là người cục giám sát, cho nên tin tức này rất nhanh bị Thẩm Ngọc Trì phong tỏa.

- Đây chính là điểm tựa để cục giám sát vươn mình, tuyệt đối không thể xuất hiện sai lầm.

Thẩm Ngọc Trì lại đem chi tiết đều suy nghĩ lại một lần, xác định không có chỗ nào sơ hở, lúc này mới yên lòng lại, rót cho mình một ly trà.

Vừa mới nâng chung trà lên, môi vẫn chưa đụng vào chén, đã có người tới báo cáo:

- Cục tọa. . . Tìm. . . Tìm được. .

Lời này thật không rõ ràng, nhưng sau khi Thẩm Ngọc Trì nghe xong, lại mừng rỡ, lập tức đứng dậy, đi ra văn phòng, đi tới phòng điều khiển kế hoạch lên mặt trăng.

- Thẩm cục tòa, vừa rồi trên mặt trăng phát ra tin tức, rốt cuộc tìm được.

Một giáo sư hưng phấn nói.

Thẩm Ngọc Trì kềm chế tâm tình kích động nói ra:

- Kết nối thông tin, ta muốn nhìn vật kia.

- Vâng.

Nhân viên công tác rất nhanh thiết lập kết nối thông tin với mặt trăng, không bao lâu trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh một nơi nào đó trên mặt trăng.

Mấy người mặc quần áo vũ trụ đang đứng trên một cái hố trên mặt trăng, mà bên trong cái hố này, có thể nhìn thấy không ít Nguyên Tinh khoáng.

Tầm mắt Thẩm Ngọc Trì căn bản không nhìn Nguyên Tinh khoáng thạch đó, trữ lượng Nguyên Tinh khoáng nơi này không hề thua kém trữ lượng Nguyên Tinh khoáng trước kia của cục giám sát, nhưng công tác đào móc và vận chuyển là một vấn đề, tạm thời vẫn không có biện pháp giải quyết tốt.

Coi nha khai thác toàn bộ ra ngoài, cũng không thể một chốc trở về.

So sánh Nguyên Tinh khoáng, có một vật bên trong Nguyên Tinh khoáng thạch trở thành tiêu điểm của Thẩm Ngọc Trì.

Đó là rễ cây, đầu rễ to bằng đầu ngón tay, vặn vẹo uốn lượn một mực kéo dài đến Nguyên Tinh khoáng, sợi rễ đen như mực, t hế nhưng không có dấu hiệu ô trọc.

Rõ đen như than, nhưng lại có loại cảm giác thánh khiết.


- Không sai, chính là nó, móc nó ra.

Thẩm Ngọc Trì cố nén kích động trong lòng, ra lệnh.

- Thu.

Phi hành gia thu vào mệnh lệnh về sau, triệu hoán ra một đầu Phối sủng như chuột, hình thể to như trâu, tiếp tục nhanh chóng đào móc.

Phối sủng kia hẳn là Thần thoại Phối sủng, bên trong đoàn phi hành gia chỉ có một đầu Phối sủng như vậy, cũng bởi vì có nó, cho nên đoàn phi hành gia mới có chút phát hiện này.

Chỉ có Thần thoại Phối sủng mới có thể sinh tồn bên trong hoàn cảnh không gian vũ trụ, hơn nữa có thể làm việc bình thường.

Mặc dù có một chút Sử thi Phối sủng có thể miễn cưỡng sinh tồn, nhưng muốn làm việc như bình thường thật sự khó khăn.

Lúc mới bắt đầu kế hoạch này, Thẩm Ngọc Trì kỳ thật chỉ muốn kiểm tra xem mặt trăng có dị biến hay không?

Nếu như mặt trăng không có dị biến, có lẽ có khả năng xây dựng căn cứ trên đó, vì tương lai Dị thứ nguyên lĩnh vực phá cấm trên quy mô lớn tại Địa Cầu mà chuẩn bị.

Vạn nhất Liên bang không chống đỡ nổi, còn có đường lui.

Dùng thể chất hiện tại của nhân loại, chỉ cần chế tạo ra căn cứ phong bế, sinh hoạt trên mặt trăng cũng không phải chuyện hoang đường.

Đương nhiên, rất nhiều tài nguyên cần thu hoạch về Địa Cầu, đây chẳng qua là đường lui cuối cùng mà thôi.

Lúc mới bắt đầu, cũng không phát hiện trên mặt trăng có bị biến hay Dị thứ nguyên lĩnh vực gì, sau này thời điểm thăm dò lấy mẫu, vậy mà phát hiện Nguyên Tinh khoáng, cái này cũng chưa tính gì.

Thời điểm đang đào móc Nguyên Tinh khoáng, Thần thoại Phối sủng đào được một vật bên trong Nguyên Tinh khoáng.

Đó là một cánh hoa, trắng như tuyết, không chứa một tia chất bẩn, thánh khiết như bông tuyết.

Cánh hoa kia hóa thạch, bị Nguyên Tinh khoáng bao lấy, nhưng vẫn chưa hóa đá, cũng không hề khô héo, y nguyên duy trì sức sống tràn trề.

Trên mặt trăng có thể phát hiện Nguyên Tinh khoáng, lại phát hiện một chút thực vật cũng không tính gì.

Nhưng khi lấy cánh hoa bị Nguyên Tinh khoáng bao lấy, một sự tình khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ phát sinh.

Bởi vì không biết cánh hoa rốt cuộc là thứ gì, cho nên thời điểm lấy ra cánh hoa, mà bên trong hoàn cảnh này đều do Phối sủng thao tác.


Mà Phối sủng tiến hành thao tác đẳng cấp không cao, chỉ là một đầu Truyền kỳ cấp Tự Nhiên tinh linh.

Mặc dù đẳng cấp Tự Nhiên tinh linh không cao, tuy nhiên ngoại hình không khác nhân loại lắm, có thể tiến hành những công tác tinh vi phức tạp, cho nên bên trong phòng thí nghiệm có không ít Phối sủng tương tự.

Thời điểm Tự Nhiên tinh linh tiếp xúc cánh hoa trong tích tắc, cánh hoa bị hòa tan, bị Tự Nhiên tinh linh về sau, trong thời gian ngắn ngủi mấy giờ đồng hồ, Tự Nhiên tinh linh đột nhiên tấn thăng Sử thi.

Phát hiện này khiến tất cả mọi người khiếp sợ.

Thẩm Ngọc Trì lập tức hạ lệnh phong tỏa tin tức, ra lệnh tiếp tục đào móc bên trong Nguyên Tinh khoáng.

Quả nhiên, sau này lại đào được mấy cánh hoa, đồng thời tiến hành một chút thí nghiệm, kết quả thí nghiệm xác nhận, loại cánh hoa này xác thực có thể khiến Phối sủng tấn thăng.

Chỉ cấn một mảnh có thể khiến Truyền kỳ Phối sủng nhẹ nhàng tấn thăng Sử thi.

Nhưng bởi số lượng cánh hoa quá ít, trước mắt còn không có cách nào khảo thí cánh hoa có thể giúp Sử thi Phối sủng tấn thăng Thần thoại hay không?

Đối với loại cánh hoa này, tiến hành một chút nghiên cứu đơn giản, phát hiện lại hoa này giống như cánh hoa quế, chẳng qua không biết tại sao loại hoa này lại xuất hiện trên mặt trăng.

Thẩm Ngọc Trì và không ít người Đông khu lập tức nghĩ đến một truyền thuyết Đông khu, bên trong truyền thuyết kia, trên mặt trăng mặt xác thực có một gốc cây hoa quế.

Vì xác định có thật sự có một gốc cây hoa quế như vậy tồn tại hay không, những ngày này, Thần thoại Phối sủng một mực nỗ lực đào móc, hiện tại cuối cùng đã có thu hoạch.

- Một cánh hoa đã có công dụng thần kỳ như vậy, nếu một cái cây thì sao?

Thẩm Ngọc Trì chỉ nghĩ thôi, mà cảm giác buồng tim của mình nhảy lên kịch liệt.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.