Chương trước
Chương sau




Bộ phận rễ màu đen bị đào ra càng ngày càng nhiều, đã vượt qua hai mét, vẫn chưa nhìn đến cuối như cũ.

Cái này khiến cho Thẩm Ngọc Trì khẩn trương, nguyên bản cho rằng có thể đào một hai đoạn rễ gãy, nhưng hiện tại thoạt nhìn bọn họ thật sự tìm được cây quế kia.

Có điều có một số thứ làm Thẩm Ngọc Trì để ý, thời điểm Thần thoại Phối sủng khai quật, ngẫu nhiên tiếp xúc với rễ cây, nhưng những rễ cây kia lại không giống cánh hoa bị hấp thu, cũng không phát sinh hiện tượng kỳ dị gì.

- Chẳng lẽ nói, chỉ có cánh hoa mới có hiệu quả thần kỳ sao?

Thẩm Ngọc Trì có chút lo lắng, nếu thật sự chỉ cánh hoa có hiệu quả, như vậy cây quế này rốt cuộc còn bao nhiêu cánh hoa nữa?

Có điều hiện tại tất cả đều không biết, vẫn chưa chưa có biện pháp xác định bản thân cây quế, cũng không biết có bao nhiêu cánh hoa, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi kết quả.

Giáo sư muốn phi hành gia cắt xuống một bộ phận sợi rễ, tại trạm không gian tiến hành một số thí nghiệm đơn giản, nhưng kết quả ngay cả Thần thoại Phối sủng cũng không cách nào tổn thương sợi reexl.

Sử dụng thiết bị cắt kim loại công nghệ cao, kết quả vẫn vô dụng như vậy, trình độ cứng cáp của sợi rễ đã vượt xa xa đột cứng của vật chất nhận biết.

Kết quả này khiến tất cả mọi người bao quát cả Thẩm Ngọc Trì cảm thấy kinh hãi, cái kia dù sao cũng là Thần thoại Phối sủng, ngay cả nó cũng không làm gì được, như vậy cái cây kia rốt cuộc là tồn tại như thế nào, quả thực khiến người ta vừa kinh ngạc vừa hiếu kỳ.


Hiện tại không có biện pháp khác, chỉ có thể tiếp tục đào móc, bộ rễ được đào móc ra càng ngày càng nhiều, giăng khắp nơi hết sức phức tạp, thoạt nhìn bọn hắn thật sự tìm được cây quế kia.

Thời điểm đang đào móc, lại đào được không ít cánh hoa, ngoại trừ dùng một ít trong thí nghiệm và nghiên cứu, đại bộ phận đều được bảo tồn.

Nhìn việc thu thập được cánh hoa càng ngày càng nhiều, Thẩm Ngọc Trì hận không thể tự kiềm chế bay lên mặt trăng, hóa thân thành thợ mỏ, liều mạng đào tất cả cánh hoa.

Số lượng cánh hoa như vậy mang lại cho cục giám sát số lượng của cải không cách nào lường được, coi như những cánh hoa kia vô phương khiến Sử thi Phối sủng tấn thăng Thần thoại, nhưng năng lực để Truyền kỳ Phối sủng tấn thăng Sử thi Phối sủng, đã đủ tạo ra số lượng của cải không cách nào tưởng tượng.

Qua nghiên cứu, phát hiện một Phối sủng sử dụng cánh hoa càng nhiều, hiệu quả lại càng kém, Phối sủng không giống nhau sử dụng, hiệu quả mạnh yếu khác nhau.

Sử thi Phối sủng sử dụng một cánh hoa, thuộc tính sẽ có điểm tăng cường nhất định, cái này trong thí nghiệm có thể nhỉn ra.

Thần thoại Phối sủng không ngừng đào móc, trong một khoảng thời gian, cuối cùng đào được thân cây quế, thân cây kia cũng đen như mực, đường kính sợ vượt qua mười mét.

- Đại thụ có đường kính chỉ sợ vượt qua mười mét, thời điểm nó nở hoa, không biết nở bao nhiêu hoa?

Thấy hình thể cây quế, tất cả mọi người vừa mừng vừa sợ.

Coi như khỏa cây quế kết xuất đóa hoa, chỉ có một phần ngàn bảo tồn lại, đó cũng là con số không cách nào tưởng tượng.

Không kịp chờ đợi mệnh lệnh Thần thoại Phối sủng tiếp tục đào móc, nhưng Phối sủng đào không được bao lâu lại phát hiện đã đến phần cuối thân cây.

- Không có. . . Làm sao lại không có. . .

Sắc mặt Thẩm Ngọc Trì thật sự khó coi.

Theo thông tin trong video có khả năng thấy, cây quế to lớn kia, trên thực tế chỉ còn lại một gốc cây, bộ phận phía trên như biến mất.

Phối sủng tiến hành công tác đào móc tại phụ cận, kết quả chỉ phát hiện một chút cánh hoa lẻ tẻ, hoàn toàn không phát hiện bộ phận của cây quế kia.

Bên trên gốc cây, còn chứng kiến một chút dấu vết đao búa bổ cắt, chứng minh cây quế khổng lồ này cũng không phải thiên tai làm hỏng, mà có sinh vật nào đó, đem nó chém đứt.

- Ngay cả lực lượng Thần thoại Phối sủng đều không thể gây thương tổn sợ rễ chút nào, thân cây lớn như vậy, rốt cuộc loại sinh vật gì có thể chặt đứt nó?


Thẩm Ngọc Trì ngẫm cảm thấy kinh hãi.

Cũng may phụ cận không hề phát hiện ra bất kỳ Dị thứ nguyên sinh vật nào, coi như trụ cột không thấy, phụ cận vẫn tản mát ra một chút cánh hoa lẻ tẻ, đối với cục giám sát mà nói, nhưng thu thập những cánh hoa lẻ tẻ này, coi như đã thu thập một khối tài sản khổng lồ.

Mà gốc cây kia có thể đem lại giá trị không ước tính được, bằng không sinh vật chặt chém cây quế kia, cũng không cần mang thân cây đi, chỉ cần hái hết cánh hoa là được, hà tất tốn sức đi đốn cây.

Phối sủng không ngừng đào móc, mỗi ngày ít nhất đào được hơn mười mấy cánh hoa, đôi khi thậm chí có thể đào ra mấy chục mảnh.

Cái này khiến cục giám sát cùng một đám nhân viên nghiên cứu đều rất đỗi hưng phấn, phải biết chút cánh hoa này không đại biểu cho việc giúp Truyền kỳ Phối sủng tấn thăng Sử thi Phối sủng.

Có một ít Truyền kỳ Phối sủng có một ít kỹ năng và Mệnh cách phi thường hữu dụng, bởi vì đẳng cấp quá thấp, hoặc nguyên thân thuộc tính quá kém, mà vô phương trọng dụng.

Hiện tại có một chút cánh hoa quế, nhưng có thể đem chút Truyền kỳ Phối sủng kia tấn thăng Sử thi, đền bù thuộc tính của chúng, thậm chí có thể đản sinh ra một chút Mệnh hồn mạnh mẽ.

Có được hoa quế, chẳng khác nào có được khả năng vô hạn.

Tất cả mọi người cảm thấy, lần này khảo sát trên mặt trăng này sẽ có thu hoạch khổng lồ, nhưng một ngày này, Thần thoại Phối sủng tiếp tục đào móc gốc cây, muốn đào móc hết thảy bộ phận của gốc cây, sau đó nghĩ biện pháp đem nó vận chuyển trở lại Địa Cầu.

Bộ chỉ huy tại Địa Cầu và trạm không gian trên mặt trăng đột nhiên cắt đứt thông tin liên lạc, không có ai biết chuyện gì xảy ra, nhân viên nghiên cứu khoa học đã dùng hết biện pháp, muốn bắt liên lạc lại với mặt trăng, nhưng bên kia lại không có chút tin tức gì, căn bản không cách nào biết được, bên kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Giáo sư, có thể dùng vệ tinh hiện có quay chụp tình huống bên trên mặt trăng hay không?

Thẩm Ngọc Trì nhìn về giáo bên cạnh nói.

Vẻ mặt giáo sư nghiêm túc nói:

- Chỗ đứng vũ trụ dễ dàng dùng vệ tinh quét hình, nhưng vị trí gốc cây kia lại là vị trí mà vệ tinh vô phương quay chụp đến.

- Trước dùng vệ tinh quét hình trạm không gian.

Thẩm Ngọc Trì nói.

- Đã thử, có điều phải chờ vệ tinh của chúng ta đến quỹ đạo dự định, bằng không chỉ có thể mượn vệ tinh khác… Ta sợ sẽ lưu lại dấu vết.

Giáo sư kia nói.


- Vệ tinh của chúng ta còn bao lâu nữa sẽ quay chụp được trạm không gian.

Thẩm Ngọc Trì nhíu mày hỏi.

- Thời gian chính xác hẳn ba giờ.

Lão giáo sư trả lời.

- Chờ.

Thẩm Ngọc Trì trầm ngâm một lát, vẫn phun ra một chữ, hắn không hy vọng dẫn tới bất luận người nào chú ý.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tất cả mọi người khẩn trương cùng chờ đợi, thời điểm vệ tinh đến quỹ đạo dự định, lập tức triển khai.

Rất nhanh, ảnh chụp phụ cận trạm không gian đã được gửi về.

Thời điểm thấy ảnh chụp kia, trong lòng tất cả mọi người kinh hãi muốn chết, toàn bộ căn cứ trạm không gian đều rơi vào trong hố sâu, mà hố sâu kia như dấu chân một loại động vật.

Trạm không gian giống như bị sinh vật gì đó, một cước cho đạp nát.

- Phía trên mặt trăng… Có Dị thứ nguyên sinh vật kinh khủng…

Trong lòng tất cả mọi người đều sinh ra suy nghĩ này.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.