Chương trước
Chương sau




- Hiện tại mặt trăng bị hủy, ta còn có thể trốn trở lại Địa Cầu, nếu như về sau Địa Cầu bị hủy, ta còn có thể trốn đi nơi nào?

Vẻ mặt Chu Văn nghiêm túc nhìn qua Bất Tử thụ đã bắt đầu nghiêng xuống.

Bất Tử thụ trong truyền thuyết có được năng lực khôi phục, nhưng dưới lực lượng của Phạt Thụ nhân chặt xuống, vết thương trên Bất Tử thụ lại không tự động khép lại, đang không ngừng mở rộng.

- Đi thôi, nếu Bất Tử thụ chết, không kịp đi nữa.

Thanh âm của Nguyệt Thần từ bên trong Nguyệt Thần miếu truyền đến.

Thẩm Ngọc Trì cùng Vương Thu Nguyên quay người chạy về phía phi thuyền, bởi mặt trăng nứt ra, cung trăng và bên ngoài mặt trăng xuất hiện tầng tầng vết rách, không cần đi đến cửa ra vào nữa.

Chu Văn lại không động, nhìn Nguyệt Thần hỏi:

- Ngươi là Nguyệt Thần, là chúa tể của mặt trăng, có được lực lượng cường đại như vậy, tại sao không thể ngăn cản hắn?

Nguyệt Thần khẽ thở dài:

- Bởi vì ta chính là sinh vật do mặt trăng đản sinh, Phạt Thụ nhân có thể không tuân thủ quy tắc trên mặt trăng, nhưng ta không cách nào vi phạm. Nhắc tới cũng châm chọc, thân là sinh vật mặt trăng, lại muốn mặt trăng phá toái về sau, mới có thể thoát khỏi trói buộc, tùy ý sử dụng sức mạnh.


- Như vậy cho ngươi chọn, ngươi muốn giữ được mặt trăng, hay muốn tự do và lực lượng.

Chu Văn hỏi.

- Ta tại đây cư ngụ vô tận tuế nguyệt, cũng lười cử động.

Nguyệt Thần cười khổ nói:

- Hiện tại xem ra, coi như ta không muốn động cũng không được.

- Vậy để ta thử một chút, xem có thể giữ được mặt trăng hay không đi.

Chu Văn nói xong lấy ra một cái hồ lô, Thất Hải Long Vương bị Chu Văn phóng ra, đồng thời Sát Ma bên trong Ma kiếm cũng được phóng ra.

- Sát Ma, vô luận dùng phương pháp gì, nhất định phải giữ được gốc cây kia.

Chu Văn chỉ Bất Tử thụ đằng xa xa nói.

- Phương pháp của ta chỉ có một. . . Chính là giết… Giết…

Trong mắt Sát Ma tràn đầy sát ý mãnh liệt, hóa thành Ma khí đầy trời hướng về phía Bất Tử thụ.

- Sát Ma! Nguyên lai Sát Ma là Thủ Hộ giả của Chu Văn!

Thẩm Ngọc Trì đang đào mệnh, thấy được Sát Ma vừa mới xuất hiện, trái tim không khỏi cuồng loạn lên.

Sát Ma nhất chiến thành danh, dùng phương thức gần như nghiền ép đánh bại người khiêu chiến, nhân loại đều đang suy đoán, hắn rốt cuộc thuộc về ai?

Trăm triệu lần không nghĩ tới, Sát Ma chính là Thủ Hộ giả của Chu Văn.

- Nếu Sát Ma của hắn, nói như vậy, những Thần thoại Phối sủng kia đều thuộc về Chu Văn, không hề thuộc về một gia tộc?

Trong lòng Thẩm Ngọc Trì lóe lên rất nhiều ý nghĩ, ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Chu Văn, cắn răng tốc độ cao chạy trốn.

Nguyệt Thần hơi kinh ngạc, chẳng qua điều nàng kinh ngạc hoàn toàn khác Thẩm Ngọc Trì.

Có Thủ Hộ giả cũng không phải chuyện lạ gì, nhân loại ưu tú như Chu Văn, có thể được Thủ Hộ giả nhìn trúng là điều bình thường.


Nhưng Thủ Hộ giả kia lại không xuất phát trên người Chu Văn, mà theo một thanh kiếm của Phối sủng bên người Chu Văn xuất hiện, Thủ Hộ giả phụ thể trên người Phối sủng, Nguyệt Thần thật sự chưa bao giờ nghe nói qua.

Mà nó lại là một Thủ Hộ giả Khủng Cụ cấp, điều này càng khiến người ta kinh ngạc.

Sát Ma vọt tới, cùng Phạt Thụ nhân kia Phạt Thụ Nhân điên cuồng đại chiến, ngược lại Hằng Nga lại trở thành nhân vật phụ trợ cho Sát Ma.

Khác với Kim Thiềm, Sát Ma căn bản không cân nhắc ngăn cản Phạt Thụ Nhân, hắn chỉ muốn giết chết đối thủ.

Tấn công, điên cuồng tấn công.

Chu Văn rõ ràng có thể thấy được, Phạt Thụ Nhân đã không có tinh lực lại đi đốn cây.

Thất Hải Long Vương nhận lệnh của Chu Văn về sau hành động, chẳng qua nó không phải tham gia chiến đầu mà nhắm về phía Bất Tử thụ, đem chất lỏng màu trắng phun về phía vết thương của Bất Tử thụ.

Bởi lực lượng của Phạt Thụ nhân đặc thù, tựa hồ khắc chế Bất Tử thụ, khiến vết thương của Bất Tử thụ khó mà tự động khép lại.

Chu Văn cũng không có Phối sủng mạnh như vậy, trong thời gian ngắn chữa trị cho Bất Tử thụ, cho nên hắn lệnh Thất Hải Long Vương sử dụng chất lỏng trắng dính lại vết thương.

Coi như Phạt Thụ nhân thoát khỏi Sát Ma và Kim Thiềm, còn muốn đi chém cây, hoặc phải đi chém chỗ đã dính thành keo cứng, hoặc đổi chỗ khác chém, vô luận lựa chọn nào, đều giúp Bất Tử thụ tranh thủ thời gian.

Đương nhiên, Chu Văn cũng không cho rằng dính keo thể thật sự có thể ngăn trở Phạt Thụ Nhân, bởi vì trên thực tế loại năng lực này của Thất Hải Long Vương bị lực lượng Băng hệ và Hỏa hệ khắc chế.

Đây cũng là nguyên nhân mà Chu Văn không để Thất Hải Long Vương trực tiếp tham gia chiến đấu, nó bị Phạt Thụ nhân khắc chế, nếu lên tham chiế không đem lại tác dụng lớn.

Hiện tại Sát Ma trở thành chủ lực chiến Phạt Thụ nhân, mà bởi dược liệu giảm xuống, Hằng Nga phát huy tác dụng càng ngày càng nhỏ.

Thỏ Ngọc cũng muốn đi lên hỗ trợ, nhưng thân thể của nó quá lớn, một phát đâm xuống, kém chút đập bay Sát Ma, tăng thêm nó vây công Phạt Thụ nhân, chẳng những không chiếm ưu thế, ngược lại mấy lần kém chút đả thương Sát Ma, Chu Văn đành phải gọi nó trở về.

Thỏ Ngọc một mặt ủy khuất ngồi xổm ở một bên, tựa hồ cũng biết mình đã làm sai chuyện.

Chu Văn tự thân không có năng lực tham chiến, chỉ có thể đi nhặt một chút cánh hoa, thu những cánh hoa kia lại, về sau có lẽ phải dùng nhiều.

Bành!

Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, con cóc bị nện bay ra ngoài, hung hăng đâm phải Bất Tử thụ, trong miệng bắn ra hàng loạt máu tươi.

Xem vết búa trên người nó giăng khắp nơi, mà vô lực tiến vào trạng thái Khủng Cụ hóa, chỉ sợ không có năng lực tái chiến tiếp.


Còn Sát Ma, cừng nhắc ngoài ý liệu, coi như đơn độc cùng Phạt Thụ Nhân chiến đấu, không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.

- Cái tên Sát Ma này trước kia nói, có vẻ không khoác lác, thực lực chiến đấu của hắn xác thực đỉnh cấp.

Chu Văn thầm nghĩ:

- Nếu hắn thật sự lợi hại như lời mình nói, nhưng trước mặt Tiểu Anh lại tỏ vẻ nhún nhường khép nép như vậy, rốt cuộc Tiểu Anh có lai lịch thế nào?

Bí mật trên người Ma Anh thực sự quá nhiều, trước khi nàng không bị Tử Nhân thụ hấp thu, Chu Văn còn không biệt rõ nàng rốt cuộc là Dị thứ nguyên sinh vật hay là nhân loại, thật sự là một tồn tại vô cùng đặc biệt.

Thời điểm Chu Văn đang suy tư, đã thấy chiến cuộc lại phát sinh biến hóa, không có Hằng Nga tham chiến, Phạt Thụ nhân lại đem thuộc tính bản thân trở về Hỏa hệ.

Hỏa diễm kinh khủng dâng trào, biến thành biển lửa, biến lửa bao phủ một mảng lớn phụ cận Bất Tử thụ, mà lá cây và cánh hoa của Bất Tử thụ dính hỏa diễm về sau, lập tức cháy rừng rực.

Sức chiến đấu của Sát Ma mạnh mẽ, nhưng lại không am hiểu bảo hộ, hắn chỉ muốn giết chết Phạt Thụ nhân trước khi hắn thiêu hủy Bất Tử thụ.

Nhưng thực lực của Phạt Thụ nhân đồng dạng thâm bất khả trắc, Sát Ma cũng không thể chiếm được thượng phong.

Mắt thấy Bất Tử thụ bị thiêu huỷ, mặt trăng rung động càng ngày càng lợi hại, trong lúc nhất thời Chu Văn không nghĩ ra được có biện pháp nào giải quyết khốn cảnh hiện tại.

Thời điểm Chu Văn đang lưỡng lự, có nên cần Băng Long Vương chi nha thử xem có thể tiêu diệt hỏa diễm trên thân Bất Tử thụ hay không, lại đột nhiên cảm giác trên thân truyền đến một lực lượng kỳ dị và ý niệm.

- Ba Tiêu Tiên tiến hóa hoàn thành!

Chu Văn cảm nhận được cỗ ý niệm kia về sau, lập tức vui mừng quá đỗi.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.