Chương trước
Chương sau




Cũng không lâu lắm, thân thể của Nhã hoàn toàn quang hóa, trên màn hình Ma phương, chỉ có thể nhìn thấy một đoàn hư ảnh tồn tại, là một mảnh huyễn quang biến ảo, căn bản không nhìn thấy hình dạng của hắn.

Ngược lại Thái Cổ tiên kiếm, bởi vì không thể tấn thăng Khủng Cụ cấp, bị Nhã nắm trong tay, vẫn duy trì bộ dáng nguyên bản.

- Ngươi dung hợp Thủ Hộ giả, bản thân hắn đã là Khủng Cụ cấp?

Dạ Đế thưởng thức Chung Tử Nhã sau khi tấn thăng Khủng Cụ cấp hỏi.

- Ừm.

Chung Tử Nhã trả lời.

- Dùng thực lực của ngươi, hẳn không có khả năng dung hợp Thủ Hộ giả như vậy, ngươi đã làm thế nào?

Dạ Đế tiếp tục hỏi.

- Đánh cược khế ước.

Chung Tử Nhã trả lời.

Có lẽ người khác nghe không hiểu đánh cược khế ước là cái gì, Dạ Đế lại hết sức rõ ràng, nghe vậy vẻ mặt nghiêm túc hỏi:

- Ngươi và hắn đánh cược cái gì?


- Vị trí đệ nhất bảng xếp hạng.

Chung Tử Nhã trả lời.

Dạ Đế nở nụ cười:

- Ngươi cũng đã biết, con đường này khó khăn thế nào đi? Chư thiên vạn giới dị tộc, đều khó cho một kẻ bán nhân loại như ngươi trở thành người chiến thắng sau cùng.

- Khó khăn mới có vui thú.

Chung Tử Nhã cầm kiếm trên tay, toàn thân quang minh đại phóng, Thái Cổ tiên kiếm cùng vỏ kiếm trong tay hắn cũng chầm chầm quang hóa, cuối cùng biến thành quang thể.

- Thú vị, vậy để cho ta nhìn một chút, ngươi có tư cách chiến thắng cuối cùng hay không?

Dạ Đế lại tiến lên một bước, bóng đêm vĩnh hằng lại buông xuống cách đấu tràng, đem hết thảy đều biến thành hắc ám.

Trong nội tâm người quan chiến trên toàn thế giới đều khó chịu muốn chết, cái này như người đến rạp xem chiếu phim nhàm chán, nhịn một giờ, đợi vất vả lắm đến một cảnh mỹ nữ đi tắm, màn hình lại đột nhiên đen lại, chỉ có thể nghe được thanh âm bọt nước, thực sự khiến người ta khó chịu muốn nổi điên.

Chu Văn cũng không dễ chịu, bởi vì hắn cũng không nhìn rõ bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Nhưng trạng thái như vậy không kéo dài quá lâu, rất nhanh hắc ám trên màn hình liền xuất hiện một điểm sáng, cái điểm sáng kia càng ngày càng sáng, cuối cùng như núi lửa bùng nổ, chiếu sáng toàn bộ khu vực hắc ám.

Cuối cùng ánh sáng kia thật sự quá mạnh, ngược lại khiến người ta không cách nào nhìn thẳng, đâm thằng vào mắt khiến người ta không mở ra được.

Thời điểm hào quang rút đi, màn hình Ma phương cuối cũng khôi phục như bình thường, đồng thời thân hình Nhã và Dạ Đế đều hiện ra, hai người cách không tương vọng, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

- Người nào thắng?

- Không biết, căn bản không nhìn thấy cái gì.

- Thật đáng sợ, trình độ chiến đấu thế kia, căn bản nhìn cũng không thấy, nếu cường giả như vậy đồ sát nhân loại, chúng ta cơ hồ không có cơ hội phản kháng.

. .

Mọi người nghị luận ầm ĩ, vẻ mặt Chu Văn vô cùng nghi hoặc, hắn cũng không biết rốt cuộc ai thắng ai thua?

- Hi vọng ngươi có thể chiến thắng đến cuối cùng.

Dạ Đế dứt lời, quay người tan biến tại trong bóng đêm, cứ như vậy không thấy bóng dáng.

- Ta hiểu rồi.

Chung Tử Nhã trả lời.

Màn hình Ma phương tối đen, sau đó trở về giao diện bảng xếp hạng, xếp vị trí thứ nhất vẫn là Nhã, Dạ Đế cũng không có lên bảng, rất rõ ràng Nhã lại thắng.


Lần này Nhã thắng về sau, những Thủ Hộ giả kia không giống như trước như ong vỡ tổ đi khiêu chiến, hiện tại không có một người nào dám khiêu chiến.

Bởi những Thủ Hộ giả kia đều rất rõ ràng, chỉ có Khủng Cụ cấp mới có thể chiến thắng Khủng Cụ cấp, bọn hắn tiếp tục khiêu chiến, vậy đây không phải khiêu chiến nữa, mà chính là tự sát.

- Thời gian đếm ngược còn lại không đến bốn mươi giờ, cứ tiếp tục như vậy, Nhã hẳn có thể thu hoạch được đệ nhất.

Chu Văn tự lẩm bẩm.

- Hắn không có khả năng đạt được vị trí đệ nhất.

Một con rối lớn chừng bàn tay tự mình đi tới, nhưng thanh âm con rối phát ra, lại thuộc về Nguyệt Thần.

- Vì cái gì không có khả năng? Hắn đã là Khủng Cụ cấp, coi như gặp gỡ tồn tại Khủng Cụ cấp khác, hắn vẫn có tỷ lệ chiến thắng nhất định chứ?

Chu Văn không biết vì cái gì Nguyệt Thần có thể khẳng định Chung Tử Nhã không lấy được vị trí đệ nhất.

- Tựa như Dạ Đế nói tới, Dị thứ nguyên không thể để một kẻ cho dù có nửa huyết mạch nhân loại chiếm vị trí đệ nhất.

Nguyệt Thần trả lời.

Chu Văn trầm ngâm nói:

- Nhân loại thu hoạch được đệ nhất, mang ý nghĩa không có Dị thứ nguyên chủng tộc nào khống chế Địa Cầu trong một năm này, ta đây có thể hiểu được. Nhưng Nhã chỉ coi là bán nhân loại, nếu như hắn thắng, chẳng lẽ không mang ý nghĩa chủng tộc Thủ Hộ giả dung hợp với Nhã kia thắng sao? Vì cái gì không thể tiếp nhận?

- Không phải tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác, đối với Dị thứ nguyên sinh vật mà nói cũng vậy, nếu như bên trong một năm này, Nhã tìm được Phối sủng tối cường, ngươi đoán hắn có giao nó cho Dị thứ nguyên sinh vật không?

Nguyệt Thần dừng một chút lại tiếp tục nói:

- Điểm quan trọng nhất chính là Thứ Nguyên Luân kia cũng không thể giao cho một sinh vật có huyết mạch nhân loại, bằng không coi như những Dị thứ nguyên cường giả kia buống xuống, bên trong thế giới này chưa chắc thắng được nhân loại có được Thứ Nguyên Luân kia.

- Thứ Nguyên Luân do Dị thứ nguyên sinh vật chế tạo, chẳng lẽ ngay cả bọn hắn cũng không đối phó được Thứ Nguyên Luân sao?

Chu Văn nghi ngờ hỏi.

- Người nào nói Thứ Nguyên Luân do Dị thứ nguyên sinh vật chế tạo?

Nguyệt Thần hỏi lại.

- Không phải sao?

Chu Văn hơi ngẩn ra.

- Dĩ nhiên không phải, cái gọi là Thứ Nguyên Luân kỳ thật là một đầu Phối sủng.

Nguyệt Thần nói.


- Phối sủng? Phối sủng đẳng cấp thế nào?

Chu Văn hơi nghi hoặc một chút.

- Đẳng cấp gì khó mà nói, có điều chủ nhân Phối sủng kia, thuộc về thời đại khủng bố, người có được Thủ Hộ giả tối cường vào thời đại kia, chiến đấu với vô số đối thủ cường đại trên thế gian này, cuối cùng đạt được đệ nhất, mà trong đó Thứ Nguyên Luân có tác dụng không thể đo lường nổi.

Nguyệt Thần dừng một chút lại nói tiếp:

- Phải biết thời đại kia, Thủ Hộ giả không yếu giống như hiện tại, bởi vì thời điểm đó cuộc chiến Thủ Hộ giả diễn ra trong thời gian dài, hết thảy Thủ Hộ giả đều có đầy đủ thời gian trưởng thành mạnh lên. Mà thời đại kia, cái Dị thứ nguyên chủng tộc vừa mới đạt thành hiệp nghị, giám thị còn không tính quá nghiêm, có rất nhiều Dị thứ nguyên sinh vật kinh khủng buông xuống, đồng thời thao túng Thủ Hộ giả chi chiến, mà người có thể đánh bại tất cả đối thủ, đứng đỉnh trên thế giới cường giả, đều là tồn tại không thể tưởng tượng.

- Ngươi nói thời đại khủng bố kia, rốt cuộc là thời đại nào? Thủ Hộ giả thu hoạch được đệ nhất là ai? Người khế ước với hắn là ai?

Chu Văn nghe xong, như lọt vào bên trong sương mù.

- Nhân loại kia gọi là gọi Hiên Viên, Thủ Hộ giả kia gọi là Huyền Đế.

Nguyệt Thần trả lời.

- Hiên Viên! Chẳng lẽ là Hoàng Đế! Bên trong đối thủ của hắn, có phải có Xi Vưu hay không?

Chu Văn giật nảy cả mình, vội vàng hỏi.

- Xác thực có một người như thế, đó cũng là một người có cơ hội rất lớn đạt đệ nhất, Thủ Hộ giả của hắn gọi là Binh Chủ. Ta còn nhớ rõ, lúc trước nếu không phải Hiên Viên cầm đi Thứ Nguyên Luân, thời đại khủng bố kia, người thắng lời cuối cùng chính là Xi Vưu.

Nguyệt Thần nói.

- Có ý gì? Ngươi không phải nói, Thứ Nguyên Luân vốn là Phối sủng của Hoàng Đế sao?

Chu Văn càng nghe càng thêm nghi hoặc.

- Đúng vậy, Hoàng Đế nhặt được trứng Phối sủng Thứ Nguyên Luân, Thứ Nguyên Luân tự nhiên trở thành Phối sủng của hắn. Thế nhưng vốn Xi Vưu có cơ hội cầm được trứng Phối sủng Thứ Nguyên Luân, không, phải nói Thứ Nguyên Luân vốn nên thuộc về Xi Vưu cùng Binh Chủ mới đúng.

Nguyệt Thần suy nghĩ một chút nói.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.