Chương trước
Chương sau




Nguyệt Thần sinh ra tại mặt trăng, kỳ thật không hiểu nhiều sự tình bên trên Địa Cầu, những thứ nàng biết đều là đại sự phát sinh trên Địa Cầu, cần phải có động tĩnh đủ lớn, Nguyệt Thần mới có thể biết được.

Ví dụ như năm đó chiếc thuyền kia phá không tới, đại sự như vậy, Nguyệt Thần trên mặt trăng cũng có thể nhìn rõ ràng.

Nguyên bản chiến tranh giữa Hoàng Đế và Xi Vưu vẫn chưa đủ để Nguyệt Thần quan sát được, nhưng sau này có một khối thiên thạch khổng lồ va chạm lao về phía Địa Cầu, nếu như Địa Cầu bị đánh trúng, chỉ sợ tuyệt đại bộ phận sinh vật đều bị diệt sạch.

Nguyệt Thần không biết những cường giả trên Địa Cầu kia làm cái gì, có điều cuối cùng Xi Vưu mặc Binh Chủ chi khải, phá không đánh nổ thiên thạch.

Mà viên trứng Phối sủng Thứ Nguyên Luân từ bên trong thiên thạch kia bay ra ngoài, nhưng bởi vì Xi Vưu cùng Binh Chủ đánh nổ thiên thạch tiêu hao lực lượng quá lớn, cuối cùng bị một nhân loại và Thủ Hộ giả khác nhặt được, dĩ nhiên người đó chính là Hoàng Đế cùng Huyền Đế.

- Lại có chuyện như vậy!

Chu Văn nghe xong, ngẩn người một chút, cũng không biết Nguyệt Thần nói thật hay giả?

Có điều hiểu biết của Nguyệt Thần hữu hạn, không nói rõ lắm, bởi thời đại kia không có thứ như Ma phương này, các cường giả đều trực tiếp chiến đấu trên Địa Cầu, chỉ khi nào năng lực chiến đấu vượt qua trình độ nhất định, Nguyệt Thần mới có thể quan sát được.

Năng lượng Thứ Nguyên Luân bùng nổ bị Nguyệt Thần nhiều lần quan sát được, hắn là thời điểm then chốt lúc trước Hoàng Đế chiến thắng.

- Không đúng vậy, nếu Thứ Nguyên Luân là Phối sủng của Hoàng Đế, vậy nó hắn nên cùng Hoàng Đế hóa thành tro bụi, tại sao rơi vào trong tay Dị thứ nguyên?

Chu Văn lại nghĩ đến một vấn đề vô cùng đáng sợ.


- Cái này ta hoàn toàn không biết.

Nguyệt Thần điều khiển con rối lắc đầu.

Thời điểm hai người đang nói chuyện, màn hình Ma phương quang minh đại phóng, lại có người phát khởi khiêu chiến, mà người bị khiêu chiến vẫn là Nhã.

- Đến thời điểm này vẫn có kẻ dám khiêu chiến, người khiêu chiến nhất định không đơn giản, khẳng định là tồn tại Khủng Cụ cấp đi?

Chu Văn nhìn về phía tên người khiêu chiến.

Nhưng nhìn tên hắn cũng rất lạ lẫm, Thủ Hộ giả kia gọi là Động Thế.

Không chờ lâu, Chung Tử Nhã tiếp nhận khiêu chiến, lần nữa xuất hiện bên trên cách đấu tràng Ma phương.

Chu Văn quan sát tỉ mỉ Động Thế tiến vào bên trong cách đấu tràng, chỉ thấy nàng là một nhân loại mặc áo giáp xám, áo giáp bọc lại toàn thân của nàng, chỉ có thể nhìn ra đó là thân hình nữ tử, thế nhưng bộ dáng nhân loại cụ thể thế nào, trẻ hay già, hoàn toàn không biết gì cả.

- Đây là Thủ Hộ giả trước kia sao?

Chu Văn nhìn về phía con rối Nguyệt Thần hỏi.

Những Thủ Hộ giả gần đây xuất thế, có rất ít tồn tại có thể tấn thăng Khủng Cụ cấp, chỉ cần Khủng Cụ cấp, tám chín phần mười là Thủ Hộ giả trước kia còn sống sót.

- Không biết.

Câu trả lời của Nguyệt Thần khiến Chu Văn hơi buồn bực.

Chung Tử Nhã mặc kệ đối thù là ai, trực tiếp tiếp nhập trạng thái Khủng Cụ hóa, hóa thành một hư ảnh hướng về phía Động Thế chém giết.

Thân hình Động Thế ngay trước mắt mọi người biến mất không thấy gì nữa, tựa như ẩn hình.

- Quả nhiên lại là Khủng Cụ cấp!

Chu Văn không cảm thấy kinh ngạc lắm, người lúc này dám đến khiêu chiến Nhã, không phải Khủng Cụ cấp mới kỳ quái.

Động Thế biến mất về sau, bên trên cách đấu tràng ngược lại chỉ có mỗi huyễn quang của Nhã, có thể thấy hư ảnh không ngừng chớp động, Nhã hẳn đang không ngừng công kích, hắn hẳn có khả năng thấy Động Thế.

- Nhã gặp nguy hiểm.

Nguyệt Thần nói.

- Chuyện gì xảy ra?


Chu Văn nhíu mày hỏi, bản thân hắn không nhìn thấy chiến cuộc thế nào?

- Tự ngươi xem đi.

Nguyệt Thần không trực tiếp trả lời.

- Nếu ta có thể xem được, còn rảnh hỏi ngươi sao?

Chu Văn hơi buồn bực nói.

- Rất nhanh, ngươi có thể thấy được.

Nguyệt Thần ngầm ngụ ý nói.

Quả nhiên, cũng không lâu lắm, Chu Văn liền phát hiện hư ảnh đại biểu Nhã lại dần dần chậm lại, không chỉ như vậy, ngay cả trạng thái Khủng Cụ hóa có chút không ổn định.

Lại đợi một lát sau, Nhã đã vô phương bảo trì trạng thái Khủng Cụ hóa, hiện ra thân hình.

Mà thân thể của hắn hiện tại thoạt nhìn không đúng lắm, thân thể dưới đại bào thoạt nhìn gầy nhỏ hơn nhiều, mà hơi còng xuống, mặc dù không thể nhìn thấy hình dạng của hắn, nhưng thân thể kia cho người cảm giác, không hề giống một thanh niên tuổi trể khỏe mạnh cường tráng, ngược lại giống một lão nhân gần đất xa trời.

- Lực lượng thời gian!

Chu Văn lập tức biết xảy ra chuyện gì, lực lượng của Động Thế chính là thời gian.

Chung Tử Nhã hắn trúng lực lượng loại hình gia tốc thời gian, Thủ Hộ giả sẽ không chết, không sợ thời gian tốc độ cao trôi qua, nhưng Chung Tử Nhã không phải Thủ Hộ giả thuần túy, hắn có một nửa huyết thống nhân loại, vẫn hạn chế tuổi thọ, vẫn sẽ già đi nhanh chóng.

- Hiện tại nhận thua vẫn còn cơ hội sống sót, bằng không sẽ chết già trên cách đấu tràng. Đáng tiếc hắn đã dùng đánh cược khế ước, nhận thua cũng phải chết.

Nguyệt Thần giận dữ nói.

- Đánh cược khế ước rốt cuộc là loại khế ước gì?

Chu Văn đại khái có khả năng đoán ra đánh cược khế ước là loại quy tắc gì, nhưng vẫn muốn biết tình huống chi tiết hơn.

- Bình thường Thủ Hộ giả khế ước, đều là bình đẳng khế ước, hai bên tùy thời đều có thể giải trừ khế ước, không cần trả bất cứ giá nào. Thế nhưng đánh cược khế ước lại khác, đặc biệt tình huống giống Nhã. Thực lực của hắn không đủ để hấp thu dung hợp Thủ Hộ giả cường đại như vậy, cho nên chỉ có thể ký kết đánh cược khế ước, nếu như hắn chiến thắng đánh cược khế ước, như vậy bản thân Nhã chiếm cứ được thân thể này. Thế nhưng nếu như hắn thua, chỉ sợ đến cuối cùng, cỗ thân thể này chỉ làm áo cưới cho kẻ khác.

- Vừa rồi hắn nói, điều kiện cá cược ở đây là hắn phải dành được vị trí đệ nhất, nói cách khác hiện tại hắn đã không còn đường lui, nhất định phải thắng?

Chu Văn khẽ nhíu mày.

- Thân thể của hắn đã già đi, chỉ sợ không có cơ hội chiến thắng.


Nguyệt Thần nói.

- Hắn không đơn giản như vậy.

Chu Văn nhìn chăm chú Nhã nói.

- Hắn không ngăn cản nổi thời gian gia tốc, cũng không cách nào động tới Thủ Hộ giả Động Thế, ta không nghĩ ra hắn có thể làm gì để chuyển bại thành thắng.

Con rối Nguyệt Thần nhìn Chu Văn nói:

- Ngươi biết hắn còn có loại năng lực gì có khả năng trợ giúp hắn chuyển bại thành thắng?

- Ta không biết hắn có loại năng lực gì, thế nhưng loại người như hắn, hẳn sẽ không chịu khoanh tay chờ chết.

Chu Văn suy nghĩ một chút nói ra.

Nhưng hình ảnh Chu Văn suy nghĩ chưa từng xuất hiện, hiện tại thời gian trôi qua, thân thể Nhã trực tiếp chết đi, ngã lăn trên mặt đất, bởi vì thời gian trôi qua quá nhanh, thời điểm Nhã ngã xuống đất, thân thể đã hóa thành bụi bặm tiêu tán.

Thân thể Động Thế xuất hiện lần nữa, nàng nhìn thoáng qua bụi trần tứ tán trên mặt đất, lại đột nhiên biến sắc, lập tức lần nữa tiến nhập trạng thái Khủng Cụ hóa.

Mà bụi trần rơi tứ tán dưới đất, lần nữa ngưng tụ lại một chỗ, lần nữa khôi phục thành bộ dáng Nhã, mà thân hình hắn lại không nhìn ra nửa điểm già nua.

- Hiện tại mới phát giác sao? Đã không còn kịp rồi.

Nhã nói xong, xòe bàn tay ra, chỉ thấy trong bàn tay hắn, có một cái quang phù kỳ dị đang lóe lên.

Chỗ Động Thế biến mất, đồng dạng quang phù lấp lánh, lập tức kéo thân thể Động Thế qua, mà Động Thế không cách nào khống chế phóng tới lòng bàn tay của Nhã.

Động Thế liên tục sử dụng mấy loại sức mạnh đều không thể thoát khỏi Nhã, mặc dù thời gian bị kéo chậm lại, nhưng Động Thế vẫn bay về phía lòng bàn tay Nhã.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.